Vì vậy, không có chuyện Lâm Tâm Như mang thai lần 2 ở tuổi 46. Đây là hình ảnh Lâm Tâm Như và Hoắc Kiến Hoa xuất hiện bên ngoài ngôi nhà của họ vào năm 2017. Vừa rồi, show.vn đã gửi tới các bạn chi tiết về chủ đề " Lâm Tâm Như mang thai quý tử ở tuổi 46, Hoắc Kiến thði giùa giá tri ghi sô cho muc dích báo cáo tài chính và giá tri sir dung cho muc dích tính thuê cúa các khoån muc tài sån và no phåi trå. Giá tri cúa thuê thu nhâp hoãn lai dtrqc ghi nhân dya trên cách thúc du kiên thu hôi hoac thanh toán giá tri ghi sô cúa các khoån muc tài sån và no phåi trå sir dung Ở nhóm thứ nhất, tình nguyện viên nạp 45% lượng calo trong ngày từ bữa sáng. Nhóm thứ hai nạp 20% calo từ bữa tối. Ở cả hai chế độ ăn kiêng, mọi người đốt cháy khoảng 2.800 calo trong ngày. Kết quả nghiên cứu cho thấy, khi ăn bữa lớn nhất trong ngày, người thừa cân đốt lượng calo cao như nhau với bất kể thời điểm nào. Bån sao Quyêt dinh trq câp hoac Phu câp do GD Sð LÐTB &XH câp hoac Quyêt dinh công nhân cúa co quan có thâm quyên câp. * Luu ý: Dôi vói các bån sao, TS phåi mang theo bán chính dê dôi chiêu. Bán sao trích luc Giây khai sinh; Bán sao quyêt dinh tro câp h04c Phu câp do GD Sð LDTB &XH câp hoac Quyêt 09/05/2012 cúa Tông Giám dôc Tông Công ty Båo hiêm Båo Viet, bao gôm: Tir vong do ôm dau, bênh tat; Tir vong hoac thuøng tat thân thê do tai nan; Và trq câp näm viên & phâu thuât do ôm dau, bênh tat, thai sån phåi diêu tri nêi trú tir các bênh viên Ða khoa câp huyên trð lên. Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Sài hồ còn có tên khác là diệp sài hồ, trúc diệp sài hồ, bắc sài hồ. Sài hồ là rễ cây bắc sài hồ Bupleurum chinesnis DC. Ở Việt Nam, sài hồ nam là rễ cây lức hải sài Pluchea pteropoda Hemsl., hay cành và rễ cây cúc tần Pluchea indica Less.. Cần chú ý khi sử hồ được coi là vị thuốc chủ yếu trong đơn thuốc và thực đơn để bình bổ, điều hoà các trạng thái trầm uất kích động sốt nóng sốt rét, đau quặn đan xen kéo dài mà y lý gọi là hoà giải thoái nhiệt, sơ can giải uất. Sài hồ chứa các hợp chất saponin, tinh dầu, flavonoid. Theo Đông y, sài hồ vị đắng, tính mát; vào can, đởm, tâm bào và tam tác dụng tán nhiệt giải biểu, làm thông lợi gan, giảm đau, thăng cử dương khí và cắt cơn sốt rét. Dùng cho các trường hợp sốt nóng, sốt rét, cảm cúm hàn nhiệt vãng lai, đau vùng ngực bụng, kinh nguyệt không đều, trung khí hạ hãm các loại thoát vị, sa dạ dày, ruột, tử cung, sổ bụng, viêm gan mạn tính, sốt rét cơn.​Sài hồ nam là rễ cây hải sài cây lức.Sài hồ được dùng làm thuốc trong các trường hợpThông lợi, giảm đauHoàn sơ can lý tỳ sài hồ 40g, đương quy 40g, bạch mao căn 40g, sái thảo 40g, xích thược 40g, địa long 40g, chỉ thực 40g, bồ hoàng 40g, ngũ linh chi 40g, thanh bì 20g, kê nội kim 30g, miết giáp 70g, gan lợn khô 140g. Các vị tán thành bột mịn, luyện với mật thành hoàn. Ngày uống 2 - 3 lần, mỗi lần 12g, uống với nước sôi để nguội. Trị viêm gan mạn tính, gan mới xơ cứng, đau nhức vùng gan, bụng đầy ý phụ nữ có thai, người xơ giãn tĩnh mạch thực quản kiêng Đại sài hồ gia giảm sài hồ 16g, bạch thược 12g, mộc hương 6g, uất kim 12g, đại hoàng 16g, hoàng cầm 12g. Sắc uống. Trị viêm túi mật cấp tính và đường mật nhiễm sài hồ 12g, hoàng cầm 12g, hoàng liên 12g, mộc hương 12g, bạch thược 20g, binh lang 20g, sử quân tử 30g, vỏ rễ xoan 30g, mang tiêu 12g. Sắc uống. Trị giun đũa lên ống nhiệt, giải biểuThang tiểu sài hồ sài hồ 12g, hoàng cầm 12g, pháp bán hạ 12g, cam thảo 4g, sinh khương 8g, đảng sâm 12g, đại táo 3 quả. Sắc uống. Trị chứng thiếu dương, lúc sốt lúc rét, ngực hông đầy tức, miệng đắng họng khô, tim hồi hộp, thích oẹ, chán ăn; cũng dùng trị sốt mật, cắt cơn sốt rétThang tiểu sài hồ sài hồ 12g, hoàng cầm 12g, pháp bán hạ 12g, cam thảo 4g, sinh khương 8g, đảng sâm 12g, đại táo 3 quả thêm thảo quả 12g, thường sơn 12g. Sắc uống. Bệnh sốt rét, nóng rét kịch kỵ người âm hư và can dương vượng kiêng Nguyễn Đức Quang Questions fréquentes sur Sao Mai HotelQuelles sont les attractions populaires proches de Sao Mai Hotel ?Parmi les attractions à proximité, il y a Bac Ha Market 0,3 km et Hoang A Tuong's Castle 0,6 km.Quels sont les services offerts par Sao Mai Hotel ?Le parking gratuit, service de chambre et jacuzzi sont des services appréciés par les sont les équipements disponibles dans les chambres de Sao Mai Hotel ?Les principaux équipements des chambres incluent climatisation, télévision à écran plat et se garer chez Sao Mai Hotel ?Oui, un parking gratuit est à la disposition des sont les restaurants proches de Sao Mai Hotel ?Exemples de restaurants bien situés Bac Ha Boutique, Nha San Samu et Ngan Nga Mai Hotel est-il proche du centre-ville ?Oui, il est à 0,3 km du centre de Bac Ha. Quelles langues sont parlées par le personnel de Sao Mai Hotel ?Le personnel parle plusieurs langues, dont Anglais et Vietnamien. Besoin de plus d’informations ? Không như các giò tam bảo sắc thông thường, giò tam bảo sắc điện biên này được ghép từ những cây có lá đẹp nhất, dù không phải hoa độtbiến nhưng bộ lá thực sự hiếm có. Giá bán VNĐ /giò Đặt mua hàng Giao hàng toàn liên hệ trực tiếp với chúng tôi Hotline 091 3435 812 Giá trên chưa bao gồm phí chuyển hàng Lá tam bảo sắc thường dài, nhỏ và rũ xuống, mặc dù là loại lan có sức sống khỏe, hoa đẹp, thơm thuộc dòng lan giáng hương. Nhưng cũng chính vì bộ lá mà nhiều người không say mê giáng hương tam bảo sắc. Thực tế trong tự nhiên cũng có những cây lá đặc biệt, vô cùng đẹp, tuy nhiên lại hiếm gặp. Nên một giò tam bảo sắc tập hợp của rất nhiều cây lá đẹp như này là rất quý. Nếu chỉ nhìn riêng bộ lá chắc chắn không ai dám nghĩ nó là giáng hương tam bảo sắc. Giò tam bảo sắc này đã ghép ở vườn từ lâu và phải mất rất nhiều thời gian mới có thể sưu tầm được hơn chục ngọn đẹp ghép thành giò như vậy. Vì thế các bác thấy độ dài các ngọn không đồng đều. Hình thực tế giò giáng hương tam bảo sắc lá đẹp. Thuộc loại lá xếp, bản lá lại to rất hiếm. Video tuyệt phẩm giò giáng hương tam bảo sắc ghép gỗ. Phục vụ các bác ưa thân lá sưu tầm. >> Về cơ bản thì giáng hương tam bảo sắc giá rất rẻ, nhưng những cây đặc biệt hiếm gặp và khó sưu tầm thì lại có mức giá khác nhé, nó đại loại cũng như kiểu hoa đột biến vậy. "Có thể nhanh hơn nữa không...tôi đang rất là gấp" "Tôi cũng muốn, nhưng phía trước đang kẹt xe....ông chủ nhìn xem" Hơn mười phút trôi qua nhưng bánh xe của họ vẫn không thể nhích hơn một mét, tâm trạng của Lưu trợ lý đang rối như tơ vò. Thời gian thì chuyển động còn xe của họ lại cứ bất động. Và hắn cần phải đem bản hợp đồng này đến Hoắc thị trước giờ trưa. "Trước giờ ở đây chưa bao giờ kẹt xe...phía trước xảy ra chuyện gì." "Tôi cũng không biết" Lưu trợ lý hạ kính xe xuống nhìn ra bên ngoài, chỗ đám đông đang xôn xao. Trên màn hình to tướng trước trung tâm thành phố là hình ảnh của một cậu thiếu niên đang chơi đàn piano trong sự kiện Piano Festival ASIA được tổ chức tại học viện Dahlia. Đó chính là nguyên nhân cả con đường này kẹt xe, vì họ đều say sưa nhìn cậu nhóc này chơi đàn. Những ngón tay tinh tế đang đánh đàn, đến đôi mắt sâu hút hồn và từng sợi mi cong vuốt chuyển động, cả sóng mũi cao thẳng lẫn bờ môi gợi cảm. Tất cả đường nét trên mặt đều được ghi hình một cách cận cảnh, rõ đến mức làm người xem điêu đứng con tim. Phần hình đã đẹp đến nghẹn thở như vậy, chưa nói đến phần nghe. Âm điệu của tiếng nhạc thật là sướng tai, dẫn người nghe từng bước rơi vào những cung bậc cảm xúc khác nhau, khi thì êm dịu nhẹ nhàng, lúc thì táo bạo hối hả, như lạc lối vào mê cung. Lưu trợ lý không phải là một người sành điệu về âm nhạc, cũng chẳng biết đó là bản nhạc gì nhưng nghe những người xung quanh đang bàn luận sôi nổi, bản nhạc này có độ khó đi vào huyền thoại, phải có những ngón tay đàn huyền diệu, một trái tim cứng như sắt thép mới có đủ cam đảm thể hiện bản nhạc trong một sự kiến lớn thế này, trước những bậc thầy âm nhạc hàng đầu. Càng nhìn càng nhận được điểm khác lạ... "Thằng nhóc này...có gì đó rất quen, mình nhất định đã gặp nó ở đâu?" Lưu Trợ lý cũng bị cuốn theo số đông, chính xác hơn là bị ảnh hưởng bởi đâu mắt sâu lạnh lùng kia như muốn đông cứng tất cả mọi người từ lần gặp đầu tiên của câu nhóc đó. Bỏ tập hồ sơ xuống ghế, dù sao thì kẹt xe như vậy cũng không thể đi được. "Cho hỏi cậu nhóc đó là ai? nổi tiếng lắm sao?" Lưu trợ lý đẩy cửa xe ra rồi bước xuống, hắn tiến gần đến đám đông. "Đúng vậy đó...anh ấy không phải nổi tiếng bình thường mà rất rất là nổi tiếng..." "Nổi tiếng thế nào?" Lưu trợ lý càng nghe càng tò mò. "Chú có biết học viện Dahlia chỉ giành cho bọn có tiền, anh ấy là người duy nhất vào đó mà không tốn một đồng tiền học phí, đã vậy hàng tháng còn nhận được tiền trợ cấp học bổng...có phải rất là lợi hại." Phải thừa nhận có một chút ganh tị không hề nhẹ đang chạy tràn lan trong huyết quản xông thẳng lên trung tâm đại não, hàng tháng hắn phải tốn cả bạc trăm để cho cậu quý tử nhà mình theo học tại Dahlia, nhưng thằng nhóc đó lại có thể học free còn nhận được "lương" mỗi tháng. "Còn nữa anh ấy còn rất là đẹp trai..." "Đúng vậy..anh ấy rất là đẹp trai." Cái đó thì không cần mấy cô nhóc này nói, Lưu trợ lý hắn cũng có thể nhìn thấy. Không biết mặt mũi của cha mẹ thằng nhóc đó tròn méo ra sao, lại sinh ra một đứa yêu nghiệt hại người như vậy. "Cậu nhóc đó tên gì? các cháu biết không?" "Tên anh ấy là Hoắc Lôi." Lại là họ Hoắc, có phải họ Hoắc đang trở thành một cái họ rất thịnh hành, sáng giờ hắn đã nghe đến hai người họ Hoắc. "Bộp..bộp...!!!!" Một tràng pháo tay vang lên như sấm, âm thanh vang vọng không dứt. Tất cả người có mặt ở hội trường đều đứng dậy vỗ tay, tán thưởng cho màn biểu diễn gây rúng động lòng người của Hoắc Lôi. "Bốp...bốp...!!!!" Hắn đứng dậy cúi chào với mọi người rồi xoay người đi, may là MC nhanh tay kéo được hắn lại. "Hoắc Lôi! cậu có thể nán lại một chút?" "Có chuyện gì?" "À..Không chỉ riêng tôi mà những người ở đây đều rất muốn biết thêm về cậu...cậu có gì muốn nói với mọi người?" MC mỉm cười nhìn hắn. "Không có!" Sự bình thản của Hoắc Lôi khiến phần đông đang say sưa phải hụt hẫng, những fan hâm mộ của hắn thì đã quen với sự kiệm lời này của hoàng tử piano nhà mình, còn xem đó là điểm cuốn hút chết người của hắn, nhưng với người lần đầu tiên gặp mặt thì không, như gương mặt của cô MC lúc này phải nói là đơ như sáp. "Ha...a...!!! cậu thật là vui tính...vậy nói về giải thưởng hạng nhất cuộc thi piano toàn quốc cậu vừa đạt được ba ngày trước, cậu không muốn chia sẽ với mọi người...tôi nghe nói cậu đã phải luyện tập rất vất vả để tham dự cuộc thi." MC gượng cười, chủ động hướng Hoắc Lôi đến câu hỏi khác. Có hơi tự mãn khi nhìn thấy một chút quan tâm hiện trên mặt Hoắc Lôi, người MC cho rằng bản thân đã rất thành công, khi đã đặt ra một câu hỏi gây hứng thú cho hắn. "Có phải cậu có điều muốn chia sẽ với mọi người?" MC hào hứng lên tiếng Hoắc Lôi hắn nhếch miệng cười rồi bước tới gần micro hơn. "Điều mà tôi muốn nói chính là... tới giờ tôi vẫn chưa nhận được tiền thưởng tôi hi vọng sẽ sớm nhận được...vì tôi đang rất cần số tiền đó, xin cảm ơn." Một thanh niên rất lịch sử, nhã nhặn cúi đầu chào mọi người trước khi rời đi, để lại bao nhiêu đã kích trong lòng người hâm mộ. Nhưng không vì vậy mà hình ảnh hoàng tử piano của Hoắc Lôi bị hạ thấp, khi hắn vừa rời khỏi cũng kéo theo hàng loạt sự truy đuổi của kí giả.. "Hoắc Lôi! cậu có thể nói thêm được không? cậu cần nhiều tiền như vậy để làm gì? có phải hoàn cảnh gia đình cậu có gì đó khó khăn?" "Chúng ta biết nhau sao? " Chính là khẩu khí và cách nói chuyện mặc kệ cảm xúc của người đối diện này, cuối cùng thì Lưu trợ lý đã nhận ra đã bắt gặp bóng dáng quen thuộc này ở trên người của ai. Chính là... "Reng...reng...!!!" Chuông điện thoại một lần nữa reng lên, người ở văn phòng đã không thể chờ được nữa. Nếu hắn không đem bản hợp đồng này đến kịp đầu giờ trưa nay, buổi kí kết không thành thì nguy cơ hắn đổi tầng làm việc là rất cao. "Chủ tịch! tôi lập tức mang hợp đồng đến ngay đây." Không cần Hoắc Khiêm mở miệng nói chuyện, Lưu trợ lý tự cho am hiểu mọi điều đã cúp ngay điện thoại. Vì thời gian lúc này là vàng bạc, từng giây từng phút đều không thể lãng phí. Hắn lập tức tháo giày, cởi cà vạt ra và lao về phía trước như một vận động viên chạy bộ chuyên nghiệp. Dưới cái nắng bắt đầu oi bức của buổi trưa, phải liên tục chạy qua mấy dãy phố, lại thêm lâu ngày không vận động nên khi về tới tập đoàn Hoắc thị. Lưu trợ lý đã phải nhờ đến sự trợ giúp của bộ phận y tế công ty, một chiếc xe đẩy lên tận tầng thứ 98 của Hoắc chủ tịch. - "Ping...poang...!!!!" Cửa thang máy mở ra, hắn được đẩy thẳng đến phòng làm việc của Hoắc Khiêm. "Chủ...chủ tịch! hợp đồng mà cậu cần." "Anh bị làm sao?" Hoắc Khiêm vừa bước tới thì có người đã tỏ vẻ bất cần. "Chủ tịch! cậu không cần phải nói gì ...tôi hiểu mà, chỉ cần có thể giúp được cho cậu, buổi kí kết hợp tác thành công, một chút cực khổ này có đáng gì." Nhìn bộ dạng thở không ra hơi, phải nhờ đến lực đẩy của người phía sau mới mang được bản hợp đồng đến tận tay của Hoắc Khiêm, thì lúc này chúng ta cần phải tán thưởng tin thần vì chủ xả thân, vì việc quên mình của Lưu trợ lý. Hoặc trao tặng cho hắn bằng khen nhân viên tốt. Nhưng mà... "Buổi kí kết đã dời sang tuần sau, vừa nãy...tôi định nói anh không cần phải đến công ty, nhưng anh đã cúp máy." Hoắc Khiêm lắc đầu nhìn Lưu trợ lý, rồi nhìn sang hai người bảo an. "Anh giúp tôi đẩy Lưu trợ lý ra ngoài" "Dạ! chủ tịch" Nhanh là tốt, nhưng đôi khi nhanh quá mức cần thiết lại là một tai hại. "Lưu trợ lý! bây giờ chúng ta đi đâu..đến văn phòng làm việc của anh, hay phòng y tế?" "Tôi muốn nhập viện...gọi 115" - Hoắc Khiêm cầm bản hợp đồng đặt lên bàn làm việc, rồi xoay lưng lại nhìn người cậu em trai nằm yên trên ghế sofa từ sáng giờ, như chưa từng tồn tại kia. "Em chưa định đi sao? dì đã điện cho anh cả chục cuộc gọi...vì sợ em sẽ quên cuộc hẹn tối nay." Phớt lời mọi câu nói của Hoắc Khiêm, người đang nằm trên ghế sofa với quyển tạp chí che kín mặt, vẫn giữ nguyên tư thế bất động, không phản ứng. Hoắc Khiêm bước tới, lấy quyển tạp chí ra, và lôi ngươi đang cố phớt lời mọi chuyện kia dậy. "Tối nay dù muốn hay không...em vẫn phải thể hiện thiện chí hợp tác, không được như những lần trước làm cho con gái người ta khóc lóc bỏ về, nghe rõ chưa?" Hoắc Luật bật người dậy khỏi ghế sofa. "Như vậy có công bằng với em? tại sao chỉ có em phải chịu sự tra tấn bởi việc xem mặt, còn anh và Hoắc Phi thì không? " "Vì anh và Phi đều là người đã có gia đình, chỉ có em còn độc thân...đó là đáp án em cần." Hoắc Khiêm quay lại làm việc, tiếp tục với tập hồ sơ của hắn trên bàn. Trước mặt là một tấm hình cũ kỹ được đóng khung hắn xem như báu vật. Trong hình là ảnh của một "Khiêm ngốc" với nụ cười hạnh phúc rạng rỡ, đứng bên cạnh một người phụ nữ với chiếc mặt nạ, cùng bụng vượt mặt to tướng. Thứ duy nhất hắn nắm chặt trong tay sau khi tỉnh dậy, giữ mãi đến tận bây giờ. Chưa từng có ai, ngay cả là Hoắc Khiêm cũng chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng hạnh phúc như trong hình bao giờ, đoạn kí ức bị mất của nhiều năm trước nhất định là một hồi ức khó quên. Và người phụ nữ đó là ai... "Một buổi đính hôn không thành, một người cha hờ trên danh nghĩa mà tất cả mọi người đều biết cha của Tiểu Huân là ai, như vậy cũng được xem là đã lập gia đình sao? Hoắc Phi có thể lấy đó làm lý do để không đi xem mắt, còn anh..." Hoắc Luật đi tới bàn làm việc của Hoắc Khiêm, cầm bức hình lên xem. "Chỉ vì một bức ảnh chụp chung với một người phụ nữ không rõ mặt mũi, mù quáng tìm kiếm suốt mười bảy năm không chút manh mối...cũng được xem người đã có gia đình?" Mỗi lần nhìn vào tấm hình này Hoắc Luật lại có cảm giác rất quen thuộc, không muốn đặt xuống. "Khiêm! Anh không nghĩ người phụ nữ này chỉ là người qua đường, một tấm hình không thể nói lên được quan hệ giữa anh và cô ta...cái bụng đó cũng chưa chắc là của anh." Hoắc Khiêm giựt lấy tấm hình khỏi tay của Hoắc Luật, xem như báu vật cất vào trong tủ. "Vậy còn em thì sao...Dục Uyển đã chết hơn mười bảy năm, xung quanh em có rất nhiều người phụ nữ, tại sao em không thể quên được cô ta?" Muốn hắn quên Dục Uyển rất đơn giản, hãy chỉ hắn cách làm sao quên được cô ấy... Những lúc Hoắc Luật cho rằng Dục Uyển đã không còn tồn tại trong tâm trí của hắn, thì bất giác không báo trước cô lại xuất hiện, nhiều lần quấy nhiễu làm rối loạn cảm xúc của hắn bằng những hồi ức giữa họ, mười bảy năm nay hắn đã sống trong cảm giác mất lại có được đó. "Ok! em sẽ không nhắc đến người phụ nữ thần bí của đời anh...và anh cũng đừng nhắc đến Dục Uyển trước mặt em." Đây là cách mà Hoắc Luật lãng tránh vấn đề, khi ai đó đề cập đến Dục Uyển. "Cả buổi sáng em gọi điện cho Hoắc Phi nhưng không bắt máy.. anh có biết nó đi đâu ?" "Chắc là đang ở cảnh cục cảnh sát, nhận huân chương công dân tốt." "Cái gì?" *************** Cục cảnh sát Phía Nam Vài ngày trước đã xảy ra một vụ cướp có vũ trang tại ngân hàng, năm tên cướp đã dùng súng khống chế mọi người, buộc giám đốc ngân hàng mở két sắt lấy tiền mặt giao cho chúng. Ẩu đả giữa bộ phận bảo an của ngân hàng và bọn cướp đã xảy ra, giữa làn mưa súng đạn, một viên đạn đã trượt khỏi đường bay và lao thẳng về phía một chị bầu. Lúc này lại có một người đàn ông không nghĩ đến nguy hiểm bản thân, lao ra phía trước cứu lấy chị bầu. May mắn chị bầu và cả người đàn ông đều không sao, nhưng cảnh tượng vừa rồi đã kích thích chị bầu sinh sớm hơn dự kiến. Bọn cướp tá hỏa nhìn thấy nước ối vỡ ra, chị bầu la hét ôm bụng, mọi người vây lấy chị ta. Nhân cơ hội hỗn loạn, chỉ bằng ống tiêm trong tay, người đàn ông đã một mình bắt lấy năm tên cướp. Trở thành đại anh hùng của cả thành phố. Chỉ năm giây ghi hình ngắn ngủi bằng điện thoại di dộng bởi người có mặt trước lúc cảnh sát ập vào, thì danh tính của người đàn ông đó đã được truy lùng với tốc độ của ánh sáng, tên tuổi, nghề nghiệp, cả lí lịch ba đời cũng được đào bới. Và có ai có thể ngờ người đàn ông đó lại là viện trưởng trẻ tuổi nhất của bệnh viện GOK, thiên tài trong giới y khoa được mọi người ca tụng, viện trưởng Hoắc. "Viện trưởng Hoắc! xin dừng lại...viện trưởng Hoắc." "Viện Trưởng Hoắc! xin anh đừng đi...chúng tôi đã chờ ở đây rất lâu, chỉ một vài câu hỏi... sẽ không mất quá nhiều thời gian." Không chỉ tất cả tờ báo trong thành phố, mà ngay cả những kênh giải trí toàn cầu đều đang vây chặt trước sở cảnh sát, bởi vì Hoắc viện trưởng không chịu tiếp nhận bất kì một cuộc phỏng vấn nào. "Tôi đồng ý phỏng vấn nhưng chỉ năm phút." Không còn là một cậu nhóc bốc đồng ương bướng của mười bảy năm về trước, mái tóc bạch kim hoàn toàn được nhuộm đen, chiếc áo sơ mi trắng tăng thêm phần chửng chạc của người đàn ông thành đạt, sự điềm tĩnh và đầy tự tin. "Câu hỏi đầu tiên?" Hoắc Phi mỉm cười nhìn đám phóng viên "Viện trưởng Hoắc! một mình anh có thể khống chế năm tên cướp có vũ khí, công phu của anh nhất định rất lợi hại, anh luyện võ bao lâu?" Câu hỏi đầu tiên, nhận định từ cái nhìn đầu tiên một bác sĩ suốt ngày chỉ làm bạn với dao mổ và ống tiêm không thể làm điều phi thường này, nên họ tò mò là điều đương nhiên. "Khoảng mười bảy năm..." "Mười bảy năm là một khoảng thời gian khá dài, nhất định có một niềm đam mê mãnh liệt với võ thuật mà không phải bất kì một môn thể thao nào khác, không biết có lý do đặc biệt gì đằng sau chuyện này không?" Câu hỏi này của phóng viên đã gợi lại cả một hồi ức dài khó quên của Hoắc Phi, nguyên nhân mà hắn luyện võ chỉ có một... "Tôi luyện võ chỉ để thượng một người, vì cô ấy không bao giờ chịu nằm dưới" "Đã hết năm phút...tôi xin phép đi trước" Câu trả lời này của Hoắc Phi đã khiến cho tất cả kí giả và mọi người ngồi trước tivi đều phải há mồm, rơi đũa trên bàn ăn. "Viện trưởng Hoắc! có thể cho chúng tôi biết người phụ nữ đó là ai không? Viện trưởng Hoắc..." "Viện trưởng Hoắc.." ******* hết chương 2******** Một loại lan thật sự rất dễ trồng, nhớ ngày xưa khi mới bắt đầu tập tọe còn không biết loại gì với loại gì nhưng thấy vừa túi tiền nên mua một ít chơi thử, cứ lấy dây nylon buộc đại lên khúc gỗ thế mà sống phà phà, đó là Tam Bảo Sắc. Tam Bảo Sắc tên khoa học là Aerides falcata, có Aerides là biết ta biết nó thuộc chi Giáng hương rồi. Loại này có thân nhỏ hơn Đuôi Cáo nhưng dài hơn, các cây già có thể đạt độ dài thân 50-70 cm, hàng khai thác để bán thì thường khoảng 20-30 cm, đương nhiên đã thừa sức ra hoa và đã từng ra hoa các năm trước rồi. Loại này có bộ rễ gió phát triển rất nhanh, trồng nơi độ ẩm cao và mát thì có những rễ dài 50-60 cm vươn xuống tìm nước, nhìn cây tràn đầy sức sống. Lá Tam Bảo Sắc mỏng hơn Đuôi Cáo, dài khoảng 15-25 cm, rộng khoảng 3-4 cm, đầu lá tròn. Thường thì các cây Tam Bảo Sắc có lá dài thì lá xếp thưa hơn, nếu lá ngắn thì xếp sát hơn, lá cũng cứng và cũng dày hơn. Chùm hoa của cây Tam Bảo Sắc dài khoảng 25-35 cm rủ xuống, gồm nhiều bông cỡ cm, có hương thơm như mùi hoa hồng khá rõ. Tam Bảo Sắc phân bố khá rộng ở Việt Nam, do vậy màu sắc tùy vùng có hơi khác nhau. Cây ở phía Bắc hoa màu tím và trắng, cây ở miền Trung và Nam hoa pha thêm màu vàng gian nở khoảng 15-20 ngày. Thường nở vào cuối Xuân đầu Hè, trong tháng 4 và 5 dương lịch. Hướng dẫn trồng & Chăm sóc Tam Bảo Sắc Có lẽ đây là loại dễ trồng nhất trong các loại lan đơn thân. Thường thì hàng cân khi bán sẽ hơi héo, lá hơi nhăn lại và có cây còn không có rễ, chỉ có thân và lá, nhưng không hề gì, ta ghép lên tưới, loại này nhanh đâm rễ ra từ thân chỗ gần lá gốc, rễ hút nước và lá sẽ hồi phục lại, căng và cứng. Nó không đòi hỏi khắt khe về chế độ ánh sáng. Tuy nhiên nó thích hợp ánh sáng trung bình khoảng 50-60%. Cây phát triển, ra rễ nhanh, nhiều vào mùa mưa, do vậy mà cần phun phòng nấm định kỳ hoặc sau cơn mưa đồng thời bón phân hàng tuần cho cây đủ dinh dưỡng. Đa phần người ta ghép Tam Bảo Sắc lên gỗ chứ không trồng chậu, các bạn có thể dùng gỗ nhãn, vú sữa, các loại gỗ có vỏ dày...ngâm gỗ dưới nước trước khoảng 1 ngày rồi ghép cây. Lan mới mua về ta ngâm dung dịch kích rễ 1-2 tiếng vớt ra rồi ghép. Đơn giản ta cứ tìm cách buộc cây cố định chắc chắn vào giá thể, nếu vườn khô thì cài thêm xơ dừa, dớn mềm vào gần gốc. Phong Lan Rừng đã có bài viết hướng dẫn cách ghép lan đơn thân lên gỗ bằng hình ảnh rất rõ ràng, các bạn tự tìm lại, loại này rất dễ sống nên ghép thế nào cũng được, miễn đừng lấy xơ dừa băng bó kín mít thân. Phần lớn thời gian trong năm ta bón phân hữu cơ hoặc NPK 30-10-10 nhất là sau mùa hoa cho đến tết âm lịch, sau đó giảm tưới dần, đưa ra nơi sáng và bón 10-30-10 hàng tuần để kích hoa. Với đặc tính rất dễ thuần, lớn nhanh, giá rẻ và hoa thơm, Tam Bảo Sắc xuất hiện hầu như trong đa số vườn của người chơi lan rừng, người mới trồng lan cũng nên bắt đầu thử ghép với loại này, miễn môi trường không khô nóng khắc nghiệt thì nó sẽ không phụ bạn đâu. Ai copy bài viết này hãy ghi rõ nguồn . Phong Lan Rừng xin nhận sự góp ý của các bạn bằng cách gửi email về hoặc ô bình luận ở cuối bài viết này. Các bạn có thể ấn nút Chia sẻ ngay dưới bài viết này, chọn Facebook, chọn “Đăng” để lưu bài viết lên trang cá nhân của bạn.

hoac gia tam bao