Đọc truyện Từ Từ Dụ Dỗ của tác giả Bắc Khuynh, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
Với sự hài hước, đáng yêu cùng những tình huống khó đỡ, Nhật Ký Dạy Chồng Của Hổ Cái là truyện mang đến cho bạn những cung bậc cảm xúc vui tươi, những trận cười vỡ bụng. Dù có "dạy chồng" bằng những chiêu trò vô cùng tinh quái nhưng sau đó, một đám cưới có hậu đã diễn ra khi cả hai hiểu và yêu thương nhau như trong cùng một kiếp trước.
Phượng Khấu - Official Teaser. Mô tả: Series phim Phượng Khấu sẽ chính thức ra mắt từ ngày 05.03.2020 trên ứng dụng POPS Phượng Khấu xoay quanh cuộc đời của Phạm Hiệu Nguyệt (tức Từ Dụ Hoàng thái hậu). Khi trở thành Phủ thiếp của Hoàng tử Miên Tông, Hiệu Nguyệt có
Giới thiệu truyện : Convert : Cao nhất thời, Trần Thanh mang mới từ nơi khác chuyển tới bách thành một trung. Tiến tân lớp ánh mắt đầu tiên nàng không cẩn thận cho cái kia cuối cùng một loạt ghé vào trên bàn ngủ thiếu niên. "Là, hỗn, trứng." Sau lại, từ dụ khâm
Cho nên cụ Nguyễn Liên Phong, trong cuốn sách cổ "Từ Dụ - Hoàng Thái hậu truyện" (in năm 1913) có viết 2 câu thơ: Lệ thủy trình tường tội/ Quy khâu vun phước cơ (có người nói là Lệ thủy trình tường ngoại / Quy khâu trúc phước cơ), nghĩa là: Nước ngọt trổ điềm lành
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Thể loại Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, thiên chi kiêu tử, HEEdit+Beta Selbyul YangBìa 1 Cạp Cả Thế GiớiBìa 2 OnlytlinhVăn ánMột nam sinh không chỉ có vẻ ngoài xuất chúng, mà thành tích học tập cũng vô cũng ưu tú, Bùi Thầm, hotboy, cũng là học thần của trường, là một thiếu niên da trắng, người lãnh đạm, ít nói, trầm dù điều kiện gia đình không tốt, nhưng lại nỗ lực, phấn đấu vươn lên, chỉ chú tâm vào việc học, không bỏ thứ gì vào mắtLương Chi Ý, một nữ sinh khác hoàn toàn, là thiếu nữ hào môn, gia đình danh giá, bề ngoài minh diễm, nhìn là biết một thiên kim tiểu thư chưa phải chịu uất ức bao Chi Ý vừa nhìn thấy Bùi Thầm đã mãnh liệt theo đuổiNhưng chàng trai không dao động, lạnh lùng như băng. Mọi người đều thầm nói rằng Bùi Thầm có khí phách, dù cho cô có theo đuổi thế nào cũng vô Chi Ý nghe thế thì tay nâng cằm, mặt mày cong cong “Cậu ấy sẽ chỉ thích mình mà thôi.”***Bên cạnh Lương Chi Ý bỗng dưng xuất hiện một anh chàng con nhà giàu, trong trường có rất nhiều tin đồn, nói hai người họ là một cặp trời buổi tối sau khi thi đại học, Lương Chi Ý và Bùi Thầm đi ở con ngõ không người, cô gái níu góc áo chàng trai, cười ranh mãnh “Hôm nay Hạ Minh đã tỏ tình với mình rồi, nếu cậu không thích mình, thì mình và cậu ấy sẽ bên nhau.”Quai hàm chàng trai căng chặt, cậu cúi mặt xuống, không nói gái tưởng là cậu vẫn không phản ứng như ngày thường, vừa định xoay người thì cổ tay đã bị nắm lấy, rồi một nụ hôn rất nhẹ được đặt lên khóe Thầm nhìn cô, đôi mắt đen rực sáng, giọng điệu nhẫn nhịn và kiềm chế “Cậu có thể đừng đồng ý cậu ta không?”***Sau này, Bùi Thầm trở thành gương mặt mới nổi trong ngành khoa học công nghệ với tổng tài sản hơn trăm triệu, anh đã tặng Lương Chi Ý một hôn lễ cực kì lãng mạn linh khi kết hôn cô tình cờ lục tìm thấy cuốn nhật ký anh từng viết, chữ viết phía trên mơ hồ không rõ“Nếu tôi có gia cảnh tốt thì khi hôn cô ấy, tôi nhất định sẽ không kiêng nể gì, cạy mở hàm răng, chìm đắm trong đó.”Vẻ lạnh lùng trước đây không phải vì không rung động, mà là bởi vì em cao xa vời vợi, còn anh ti tiện thấp tiểu thư xinh đẹp lộng lẫy kiêu căng x Học sinh nghèo kiềm chế tự ti lạnh kịch nhỏ Bùi Thầm có tiếng là tính tình lạnh khi Lương Chi Ý và anh ở bên nhau, cô bạn thân cảm thấy lo lắng dùm cô, “Cậu nói xem, với một con mọt sách như cậu ấy, hai người mà nằm xuống thì có phải cậu ấy sẽ chỉ biết trò chuyện về vi phân và tích phân hoặc là toán cao cấp với cậu không?”“…”Lúc ban đầu Lương Chi Ý cũng tưởng là như thế. Nhưng vào một buổi tối nào đó của sau này, cô bị anh đè xuống, Bùi Thầm chống người lại gần cô, hơi thở phả trên mặt, ánh mắt sáng rực, thấp giọng dụ dỗ “Có thích anh không, hửm?”Đêm đó cô mới phát hiện ra rằng, dưới vẻ ngoài lạnh nhạt của chàng trai là sự điên cuồng vừa ngây ngô vừa xốc nổi cùng với mùi hormone bùng nổ, một sự tương phản gợi cảm tột cùng, cô khóc thút thít mắng anh “Đồ lưu manh…”Bùi Thầm cúi đầu trả lời, hôn vành tai cô “Ừ, chỉ có em biết mà thôi.”Dàn ý Mong rằng bạn sẽ gặp được ánh trăng thuộc về riêng mình.
Văn án Ban đầu cô là bệnh nhân của anh, sau này trở thành thực tập sinh của anh, cuối cùng lại làm vợ anh. Cô, từ lúc bắt đầu cho đến cuối cùng, đều chỉ có một mình anh, thủy chung chỉ một người. Nếu bạn đã quá chán ngán những cuốn truyện ngôn tình sủng ngọt, nơi mà nam chính dù lạnh lùng, cao ngạo với cả thế giới nhưng lại vô cùng si tình và yêu chiều duy nhất một mình nữ chính; hoặc là những cuốn truyện khi mà mục đích sinh ra của nữ chính là được cưng chiều, được nâng niu trong lòng bàn tay và bổn phận duy nhất của cô chỉ là để mặc cho nam chính hết lòng yêu thương, vậy thì bạn ơi, thật đáng tiếc nhưng cuốn tiểu thuyết này và bạn hẳn là không thuộc về nhau rồi~ Vâng, reviewer xin được hân hạnh giới thiệu, khi đọc cuốn sách này, đồng nghĩa với việc chúng ta đang đứng trước một nguy cơ hết sức lớn về tăng lượng đường trong máu cấp độ cảnh báo, nghẹn họng vì bánh gato và sẽ có một bàn thức ăn phong phú dành riêng cho các cẩu độc thân. Vậy nên, xin hãy cân nhắc kĩ và tuyệt đối thận trọng trước khi quyết định dấn thân nha! Năm 18 tuổi, Niệm Tưởng mọc răng khôn, lại còn mọc lệch, cô gái nhỏ dù cực kì sợ đau nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài đến bệnh viện cầu cứu bác sĩ nha khoa. Tại đấy, lần đầu tiên cô gặp Từ Nhuận Thanh, hiện đang thực tập tại Khoa răng hàm mặt, cũng duyên phận làm sao, trở thành bệnh nhân chính thức đầu tiên của anh. Người thanh niên bịt kín mặt, chỉ để lộ duy nhất đôi mắt điềm tĩnh, trong trẻo, sâu hun hút nhưng lại có tác dụng trấn an lạ kì đối với Niệm Tưởng. Răng, vẫn đau. Nhưng tim, lại càng hồi hộp thấp thỏm hơn. Ở cái tuổi 18, Niệm Tưởng lần đầu biết thế nào là rung động trước một người, gom hết dũng khí thổ lộ với người ta, nhưng đổi lại là...lời từ chối. Cô gái nhỏ chỉ biết trao vội cho chàng thanh niên cô thầm mến một nụ hôn thoáng qua, nụ hôn đầu, dù không biết nó có được tính là một nụ hôn không nữa. Bởi vì mặc dù chạm vào nhưng lại bị ngăn cách bởi ngón tay cái của người ta, ăn đậu hủ của trai đẹp quả nhiên cũng đâu có dễ a~ *** Sáu năm sau gặp lại, Niệm Tưởng khi ấy, sau bao lần nhụt chí mới gom hết dũng khí để đến bệnh viện niềng răng thì lại một lần nữa, trở thành bệnh nhân của Từ Nhuận Thanh. Trái đất quả nhiên là tròn, đi một vòng lớn, duyên phận vẫn đưa anh và em đến bên nhau. Chỉ là, Niệm Tưởng giờ đã không nhận ra anh. Cô không cách nào liên hệ chàng thanh niên trầm mặc ít nói nhưng vô cùng ấm áp, vô cùng đáng tin cậy ngày ấy với vị bác sĩ thanh lãnh, ngạo mạn, phúc hắc, nói câu nào khiến cô thấp thỏm câu đó ngày nay. Nhưng dù Niệm Tưởng chẳng nhận ra anh, thì Từ Nhuận Thanh anh lại nhận ra cô đấy. Sáu năm trước, anh nghĩ rằng cô còn quá trẻ, tình cảm chỉ là bộc phát nhất thời, không phân biệt rõ thế nào là thích, chưa kể cô vẫn đang là học sinh cấp 3, việc học cấp bách hơn, nên đã thẳng thừng từ chối khi cô bày tỏ. Chỉ là, sau đó, anh đã hối hận rồi, đã nhanh chóng hối hận rồi... Sáu năm sau, nhớ mãi không quên cô, anh đối với Niệm Tưởng dù không phải là nhất kiến chung tình, nhưng nhất định đã tương tư thành tật. Gặp lại cô, phần duyên phận này, Từ Nhuận Thanh anh sao còn có thể để bản thân tiếp tục bỏ lỡ thêm một lần nữa đây. Vẫn có câu nói rằng" Gặp đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc, gặp đúng người sai thời điểm là bi thương"* , nhưng mình nghĩ, chỉ cần là đúng người, nếu ta nguyện ý chờ đợi, dốc lòng kiên nhẫn chờ đợi, vậy thì chẳng phải sẽ luôn có thể biến sai thành đúng, biến tiếc nuối thành viên mãn hay sao?! Nữ chính Niệm Tưởng có thể nói là dạng tiểu bạch thỏ điển hình, ngoan ngoãn, hiền lành, đơn thuần, đúng là kiểu con gái chờ người ta đến bắt nạt trong truyền thuyết ????. Xinh đẹp đáng yêu nên bên cạnh cũng có vài cánh hoa đào, tiếc rằng "Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình", EQ thấp thậm chí cô còn chẳng nhận ra tâm ý của người ta, nên chuyện dĩ nhiên là đều không đi đến đâu, cho tới khi gặp được Từ Thuận Thanh thì...ờ, từ lúc này thì làm gì còn có sau đó nữa chứ haha. Mặc dù là kiểu con gái chậm nhiệt, rụt rè, nhưng một khi đã quyết định điều gì thì Niệm Tưởng cũng sẽ rất kiên định đấy. Tỷ như ngày còn thiếu nữ ngây thơ đó đã dũng cảm bày tỏ với bác sĩ chữa răng của mình, hay tỷ như bây giờ, trưởng thành rồi thì sau bao e ngại cũng thành thật đối diện với tình cảm của bản thân, muốn trở thành vợ bác sĩ hướng dẫn thực tập của mình vậy. Về phần Từ Thuận Thanh quả thật chính là mẫu đàn ông rất thích hợp để lấy làm chồng. Là kiểu con rể mà bất kì một ông bố vợ bảo bọc con gái nhất, soi mói nhất cũng chẳng thể chê trách được gì. Tình trường hoàn toàn là một tờ giấy trắng, cẩn thận, chu đáo, thành thục, tài năng, đáng tin, có sự nghiệp, có gia thế tốt. Quả thật là quá mức hoàn mỹ rồi. Điểm yếu duy nhất nếu có chắc chỉ là siêu cấp đẹp trai, nên rất hay mời gọi ong bướm đổ xô đến hút mật ????, nhưng xin bố vợ tương lai yên tâm, thanh niên 28 tuổi này vẫn luôn giữ thân như ngọc đấy nhé, có mộng tưởng gì cũng chỉ biết dành hết cho người con gái anh trót thương nhớ thôi... Với Niệm Tưởng, Từ Nhuận Thanh từng là mối tình đầu ngây ngô thuở thiếu nữ, là người yêu nồng nàn say đắm hiện tại, là thầy hướng dẫn thực tập tỉ mỉ nghiêm khắc, cũng là thần tượng trong nghề mà cô phấn đấu học hỏi, và rồi sẽ là người chồng, là người cô toàn tâm toàn ý tin tưởng, dựa dẫm, là bến đỗ cho cuộc đời cô. Anh là ngọn hải đăng dẫn chiếu đường cô đi, cũng nguyện là bến cảng che mưa chắn gió cho cô. Có một người đàn ông như vậy, dù anh luôn chỉ muốn bạn là chính mình, bảo bọc bạn hết mức trong vòng tay của anh, nhưng bạn lại vẫn sẽ nguyện ý vì anh mà phấn đấu trở nên dũng cảm hơn, tốt đẹp hơn. Chính là một Từ Nhuận Thanh của riêng Niệm Tưởng. Vậy nên, mỗi độc giả khi đọc xong cuốn truyện này, có lẽ sẽ đều có một khát khao, đó là bản thân cũng có thể trở thành "Niệm Tưởng" nhớ nhung của một người nào đó~ Ngoài những nhân vật chính, "Từ từ dụ dỗ" còn có một dàn nhân vật phụ đặc sắc và thú vị. Nào là trợ lý Âu Dương của Từ Nhuận Thanh, sinh ra để bị ai đó bắt nạt ????. Nào là cô y tá Phùng Giản, hủ nữ hàng thật giá thật thích bát quái. Và hiển nhiên không thể không nhắc đến bố vợ tương lai của Từ Nhuận Thanh, Niệm phụ, thật sự là bác quá quá đáng yêu rồi. Thú vui lớn nhất của Niệm cha trước khi con gái có bạn trai là trêu chọc cô, mà khi con gái có bạn trai rồi thì mới biết, cái người ông vẫn tùy tiện bắt nạt đó thực ra luôn là hòn ngọc quý mà ông vẫn nâng niu trân trọng hết mực đấy. Cái kiểu lo lắng xoắn xuýt của ông khi biết củ cải trắng nhà mình bỏ công chăm sóc vun trồng suốt 24 năm bị nhòm ngó và có nguy cơ bị ăn sạch, thật sự là buồn cười chết đi được ấy ????. "Từ từ dụ dỗ", thật ra, truyện y như tên, quả thật có diễn biến...vô cùng chậm rãi, chính là phong cách thường thấy của tác giả Bắc Khuynh, cho lửa cháy âm ỉ, nam chính dùng phương thức nước ấm nấu ếch xanh mà theo đuổi nữ chính, nếu ai thấy hợp thì sẽ rất thích, nhưng ai thấy không hợp thì hẳn sẽ cho rằng nó nhạt, nhất là những bạn đọc thiếu kiên nhẫn xin hãy dẹp sang một bên ạ ????. Truyện mặc dù ngọt, nhưng không phải cái kiểu ngọt gắt, mà giống như khi thưởng thức một chiếc bánh Tiramisu thượng hạng, sau khi cắn, miếng bánh sẽ từ từ tan ra trong khoang miệng, và rồi vị ngọt lan toả đến từng xúc giác, thấm vào từng cơ quan của bạn. Nó cũng đúng là một câu chuyện nhẹ nhàng điển hình không có kịch tính, máu chó hay bất kì gay cấn cua gắt nào; mang đến cho bạn cảm giác vô cùng dễ chịu, thoải mái, tựa như là chúng ta lấy một chiếc lông vũ, khẽ khàng khều lên lòng bàn tay, có chút ngứa, cũng có chút xao xuyến bồi hồi; quả thật là một câu chuyện tình yêu rất thích hợp để dành đọc vào những ngày đầu thu, tiết trời dịu nhẹ nhưng vẫn còn chút nắng chói chang và oi bức của mùa hè như thế này. Vì thế, xin mời chúng độc giả yêu sủng ham ngọt nhiệt tình nhảy hố ạ ^^. P/s Truyện này được editor gắn mác hơi sắc, nhưng mà mị nói thật, đến nửa miếng thịt cũng chả có mà xơi đâu, team_mê_thịt giải tánnnnnnnn!!! *, Trích dẫn truyện Thương Ly, Tuyết Linh Chi. Mời các bạn đón đọc Từ Từ Dụ Dỗ của tác giả Bắc Khuynh.
Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Ngôn TìnhNguồn InternetTrạng thái FullSố chương 87Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước - "Nha sĩ lạnh lùng phúc hắc" gặp "thực tập sinh ngây ngô, hoạt bát" trong câu chuyện hấp dẫn đầu, cô là bệnh nhân của anh. Khi tới phòng khám, anh hỏi cô về lý do chậm chân đến niềng răng. Cô trả lời vì sợ đau. Từ Nhuận cười khẽ và suy nghĩ trong lòng rằng lời nói đó giống như cái nhìn hiện tại của cô - không không ngờ rằng, từ đó, những sự kiện bất ngờ đã xảy ra. Cô trở thành thực tập sinh của anh và cuối cùng, tình yêu đã nảy nở. Họ trở thành vợ chồng và trải qua nhiều thử thách trong cuộc sống của đọc cùng Sstruyen để tìm hiểu thêm về câu chuyện tình yêu này nhé!
Tác giả Bắc Khuynh Thể loại Sủng, hơi sắc, ngọt ngào. Tình trạng edit Hoàn Review Sẻ – Poster LV – Phường Hoan Ca Số chương 87 Chuyển ngữ luccungphicac Tải ebook đọc offline tại “Nhân sinh dài lâu như vậy, may mắn có được em, một đường làm bạn. Cho em cả đời này, dịu dàng hết mực. “Niệm Tưởng của anh”, Tương tư thành tật.” Nếu có thể gói gọn câu chuyện của “Từ Từ Dụ Dỗ” trong ba câu thì đó chắc chắn sẽ là ba câu trên. “Từ Từ Dụ Dỗ” là một câu chuyện tình nhẹ nhàng, chậm rãi, không hoa mỹ rực rỡ cũng không ngược luyến tàn tâm khiết như một con gió xuân. Một câu chuyện tình yêu của hai con người bình thường nhưng khắc cốt ghi tâm. Niệm Tưởng – một cái tên độc lạ, rất dễ gây ấn tượng cho người khác từ lần đầu nghe thấy. Niệm Tưởng là một cô gái bình thường như bao cô gái khác. Cô là một thiếu nữ đương độ hai mươi với một vẻ ngoài xinh xắn, thành tích học tập khá nhưng EQ thì lại thấp chủng. Niệm Tưởng là hình mẫu tiêu biểu cho những sinh viên mới rời giảng đường để dấn thân vào trường đời. Cô nhiệt huyết, ngây thơ và đôi khi lại nổi tính trẻ con khi sợ nhổ răng đau dù cô là nha sĩ tương lai. Cô mang một tâm thế hồn nhiên để đối phó với mọi sự trên cuộc đời. Đôi lúc Niệm Tưởng cho mình cảm giác cô cố tình lờ đi, cố tình không hiểu những rối rắm xung quanh để giữ cho mình yên bình. Và thật may mắn là có một người từ sớm đã luôn đợi sẵn để bao bọc, để che chở cho sự ngây thơ ấy của Niệm Tưởng. Mình cứ tâm tâm niệm niệm rằng chuyện của Niệm Tưởng sẽ cứ thế êm đềm trôi, không có biến sự gì to lớn nhưng gần cuối truyện, tác giả có thả vào một biến cố đối với quá trình thực tập của cô. Biến cố không quá lớn nhưng đủ để Niệm Tưởng phải bước ra khỏi vỏ bọc ngây thơ của mình, khiến cô trưởng thành hơn, học cách đối mặt với những vấn đề bất ngờ trong cuộc sống, cũng khiến Niệm Tưởng càng trân quý tình yêu của mình với Từ Nhuận Thanh. Từ Nhuận Thanh là hình mẫu nam chính tiêu chuẩn như bao câu chuyện khác nhưng Bắc Khuynh không tô điểm cho anh quá rực rỡ. Có chăng anh chỉ là một anh chàng nha sĩ đẹp trai nhiều tí, giỏi nhiều tí và phúc hắc nhiều tí thôi. Cuộc đời của Từ Nhuận Thanh từ khi sinh ra đều đi trên thảm nhung, thuận lợi, suôn sẻ đi tới vị trí ngày hôm nay. Trong cuộc sống vốn dĩ thuận theo dòng nước ấy, kể từ lúc gặp Niệm Tưởng, anh lại bỗng chốc cảm thấy những phút giây không có cô thật nhàm chán. Anh không thích cô từ cái nhìn đầu tiên, mà là như anh nói, tương tư thành tật. Giữa họ có sáu năm xa cách, trong rất nhiều khoảnh khắc của sáu năm ấy, anh hối hận, anh hối hận vì đã từ chối Niệm Tưởng, hối hận vì chưa kịp lưu lại thông tin gì khác về cô. Nên sáu năm sau gặp lại, anh ngay lập tức nhận ra cô, anh “từ từ dụ dỗ”, từng bước từng bước dẫn cừu non vào cái bẫy tình anh lập ra. “Từ Từ Dụ Dỗ” – tựa đề này để chỉ nam chính Từ Nhuận Thanh dù đã thích người ta trước nhưng lại thích làm “giá”, dụ thiếu nữ ngây thơ vào bẫy nhưng thiếu nữ EQ quá thấp nên anh đành ngả bài trước, nếu không đợi Niệm Tưởng nhận ra chắc Tết Công gô mất. Truyện nhẹ nhàng, dễ thương, có pha chút hài hước đến từ phía gia đình hai bên, thích hợp để đọc giải trí nếu yêu cầu không quá cao.
“Mặt mũi của chàng trai trong sáng như vầng trăng.”Vào buổi tối mùa hè, bầu trời đêm không trăng không sao, mấy đám mây đen đè lên đỉnh núi nơi phương xa, tình hình như là sắp mưa đến sảnh tiệc lớn của khách sạn năm sao thuộc tập đoàn Lương Thị đang tổ chức một buổi tiệc mừng đoàn Lương Thị có địa vị hiển hách trong giới kinh doanh, nhà họ Lương cũng là danh gia vọng tộc hàng đầu của thành phố Lâm. Đêm nay là tiệc mừng thọ mẹ vợ của chủ tịch tập đoàn, dù tổ chức rất khiêm tốn nhưng người có thể tới đây không giàu thì cũng có địa mời lần lượt đi lên chúc thọ bà cụ, nhưng trong lòng bà cụ lại cứ nhớ mong một người. Một hồi lâu sau thì hỏi bố Lương mẹ Lương ở bên cạnh.“Sao Chi Ý vẫn chưa tới vậy?”Bố Lương nhìn đồng hồ, “Chắc là con bé sắp tới rồi đấy ạ. Nửa tiếng trước gọi điện cho nó thì thấy bảo đã đi rồi.”Mẹ Lương mỉm cười vỗ về bà “Mẹ à mẹ đừng lo, có lẽ là bị tắc đường. Nếu mà có cánh thì nó còn ước gì có thể bay tới gặp mẹ đấy.”Bà cụ bị chọc cười, đang nói chuyện thì bên cạnh vang lên một giọng nữ trung niên“Mẹ ơi, chúc mừng sinh nhật mẹ nhé.”Nhìn qua trong giây lát, là ba người nhà họ Trương tới. Người phụ nữ nói chuyện là con gái út của bà cụ, em gái của mẹ Lương. Bà ta mang theo chồng và con gái tới, ăn mặc cực kỳ lộng Trương làm lố đưa lên một bộ trang sức đắt đỏ làm quà mừng thọ, con gái Trương Hân Hân cũng lanh lợi chúc thọ bà trò mấy câu đơn giản, mẹ Trương quan sát bốn phía “Sao mà không thấy hai đứa Chi Ý và Đồng Châu vậy?”Hai người là chị em sinh đôi, mẹ Lương bất đắc dĩ nói “Đồng Châu bị sốt nên ở nhà nghỉ ngơi, Chi Ý thì tới vùng khác du lịch, đêm nay bay về, có lẽ là sắp tới rồi. Phải rồi, sao bọn em đến muộn vậy?”Mẹ Trương mỉm cười khép vạt áo choàng tơ tằm vào “Chẳng phải là vì một thời gian nữa Hân Hân có một buổi biểu diễn độc tấu piano tại phòng hoà nhạc thành phố đấy sao, gần đây đang tập luyện.”“Buổi biểu diễn độc tấu sao? Hân Hân giỏi thật đấy.”“Đúng vậy, giáo viên vẫn luôn khen con bé có năng khiếu, hơn nữa ngoại hình lại nổi bật…” Mẹ Trương nói xong thì miệng cười sắp ngoác đến mang ta thấy có nhiều khách khứa đang ở đây như thế, lại nhìn thấy chỗ này có đặt đàn piano, cuối cùng mỉm cười “Mẹ à, hay là để Hân Hân đàn một bài ở đây nhé ạ? Góp vui cho sinh nhật của mẹ.”Từ nhỏ mẹ Trương đã bị người chị là mẹ Lương lấn át. Sau này đối phương lại được gả vào cửa nhà giàu, bà ta càng không so được. Cũng may là gần đây việc làm ăn của chồng bất ngờ phất lên, con gái lại ưu tú, chẳng lẽ bà ta lại không nắm lấy cơ hội mà khoe khoang một phen ư?Ý định khoe khoang của bà ta rất rõ ràng, vẻ tươi cười của bà cụ có phần phai nhạt, nhưng vẫn gật đầu “Được…”Vì thế Trương Hân Hân kiêu ngạo ngồi xuống trước cây đàn piano trên bục trong ánh nhìn của đám tượng đến vẻ ngạc nhiên mọi người trước khúc nhạc của cô ta, cô gái mừng thầm trong lòng, ngón tay chậm rãi đặt lên phím đàn vang khi mọi người đang đắm chìm…Thì cửa phòng tiệc bỗng mở cô gái chậm rãi đi tới trong sự đón tiếp của nhân viên phục sáng từ chiếc đèn chùm pha lê rọi xuống, dừng trên bộ lễ phục màu xanh biển ombre của cô, làn váy hình lá sen lay động như những con sóng theo từng bước chân, khuôn mặt với làn da trắng hơn tuyết, ngoại hình xinh đẹp sáng sủa.“Người này có lẽ là thiên kim tiểu thư nhà họ Lương nhỉ…”“Đúng vậy, viên ngọc quý trên tay chủ tịch Lương. Xinh đẹp thật đấy…”Âm thanh kinh ngạc rộn ràng nhốn nháo truyền ra từ đám khách khứa, ánh mắt mọi người đều tập trung về phía cô gái. Tiếng đàn của Trương Hân Hân tựa như bản nhạc nền khi nhân vật chính xuất mặt của mẹ Trương tái đi trong thoáng trung tâm của đại sảnh, chỉ thấy Lương Chi Ý đi tới trước mặt bà cụ khéo léo hỏi thăm sức khỏe. Bà cụ vui vẻ ra mặt, trách cô “Cháu nói cháu đấy, sao muộn thế này mới đến?…”“Hồi nãy cháu về nhà thay quần áo.” Cô gái nhẹ nhàng cười, khoác tay bà cụ làm nũng, “Cháu đến muộn bà ngoại đừng không vui nhé ạ. Cháu có mang quà cho bà đây, bà xem xem có thích không…”Lương Chi Ý biết bà cụ thích đồ cổ, nên lần này ra ngoài cô bèn cố ý chọn một miếng đá ngọc lam cầm tay được chạm khắc tinh tế. Mặc dù thứ này không thể so được với vàng bạc, nhưng lại khiến bà cụ vui vẻ khứa ở bên cạnh thấy thế thì cười nói bà cụ thật sự có phúc khi có được một đứa cháu ngoại ngoan ngoãn như vậy. Mọi người đều biết thiên kim của chủ tịch Lương không chỉ xinh đẹp mà còn am hiểu cầm kì thi họa, cực kì xuất sắc, là người được bà cụ cưng chiều này Trương Hân Hân đàn xong quay về, bà cụ cũng khen mấy câu. Mẹ Trương thấy đề tài đều xoay quanh Lương Chi Ý thì gượng cười nói chen vào “Một khoảng thời gian rồi không gặp Chi Ý, càng lớn càng xinh đẹp hơn rồi nhỉ.”Lương Chi Ý chào hỏi bà điệu của mẹ Trương có chút mỉa mai “Mẹ cháu nói khoảng thời gian trước cháu vẫn đang đi du lịch hả? Cháu cũng không thể ham chơi như vậy được đâu, lên lớp 11 rồi cháu phải tập trung vào việc học. Như Hân Hân ấy, có đánh đàn cũng không chậm trễ bài vở, kì thi nào cũng nằm trong top 10 toàn khối đấy.”Lương Chi Ý nghe vậy, đuôi lông mày khẽ nhướng lên, chỉ khéo léo cười “Dạ, cháu nhất định sẽ cố gắng học tập.”“Dì nghe nói lên lớp 11 cháu phải chuyển đến cơ sở chính của trường THPT Số 1 học phải không? Bây giờ cháu và Hân Hân vừa cùng khối vừa cùng trường, các cháu có thể hỗ trợ lẫn nhau. Phải rồi, bình thường cháu thi được hạng bao nhiêu toàn khối vậy?”Lương Chi Ý khẽ thở dài “Ài, thường thường thôi ạ, khi phát huy không tốt thì chỉ có thể đạt hạng hai của khối.”“…?”Cơ sở mà cô học hồi lớp 10 là cơ sở mới do trường THPT Số 1 mở, liên kết với quốc tế. Thành tích bảng vàng không hề thua kém cơ sở chính, mà cô hầu như luôn đứng nhất toàn đồng tiền thấp thoáng trên má cô gái “Đến lúc đó còn phải nhờ em họ chỉ bảo nhiều hơn, cùng nhau tiến bộ.”Khách khứa ở xung quanh bị chọc cười bởi vẻ dí dỏm của cô, mẹ Trương gượng cười hai tiếng “Thế, thế thì tốt quá.”Mẹ Lương vỗ tay con gái, bất đắc dĩ cười “Được rồi, đừng nghịch nữa.”Cuối cùng Lương Chi Ý bảo hơi đói. Bà cụ bảo cô đi ăn chút gì đó, cô bèn đi kiếm đồ khi gắp một ít đồ ngọt, cô đi tới chiếc sô pha trước cửa sổ sát đất ngồi xuống. Từ trưa đến giờ cô cũng chưa ăn cơm, lúc này có hai miếng bánh kem hạt dẻ vào bụng thì cô mới có cảm giác sống ăn xong thì biếng nhác ngồi đó, nhìn về phía cảnh đêm bên ngoài. Bỗng nhiên mắt bị người ta che lại, phía sau truyền tới tiếng cười gian xảo “Đoán xem ta là ai nào?”Lương Chi Ý cạn lời “…Quý Phỉ Nhi, bỏ cái móng vuốt của cậu ra đi.”Quý Phỉ Nhi là bạn cực thân của Lương Chi Ý, thế hệ cha mẹ cũng quen biết nhau. Cô nàng cười hì hì buông tay ra, ngồi xuống bên cạnh Chi Ý ngạc nhiên “Sao hồi nãy không thấy cậu thế?”“Hồi nãy mình đứng trong góc xem trò hay, đoán là dì của cậu đã tức chết rồi ha ha.”Lương Chi Ý ngước cằm, bất đắc dĩ thở dài. Nhiều năm như thế cô cũng đã quen rồi, hơn nữa cũng không phải là cô chủ động so kè với người khác, cô cũng bực lắm Phỉ Nhi quay đầu thì nhìn thấy bàn tay của cô gái ôm lấy sườn mặt lộng lẫy của mình, hàng mi chớp động như cánh thật, ngay cả gái thẳng như cô nàng mà cũng dụ Phỉ Nhi không nghĩ nữa, đụng bả vai cô “Đúng rồi, cậu mau nói với mình lần này đi du lịch thế nào đi?”Lương Chi Ý mỉm cười, tán gẫu với cô ấy “Vui lắm nhé…”***Hai người ghé lại gần nhau, vui sướng chuyện cùng lúc đó, bên ngoài cửa sổ sát đất mây đen dần dày đặc, khách sạn bị bóng tối mênh mông bao phủ sạn năm sao dưới trướng tập đoàn Lương Thị kết hợp nghỉ ngơi và giải trí. Trong đó từ tầng một đến tầng bốn là trung tâm thương giờ phút này trong kho hàng của một hiệu sách ở tầng một của tòa nhà, mấy nhân viên đang bận việc. Hồi nãy hiệu sách vừa nhập một lượng sách lớn, bây giờ phải tiến hành kiểm kê tổng hợp tất cả số chàng trai với khuôn mặt sáng sủa ôm từng chồng sách một, đi tới đi lui giữa xe tải và kho trai người cao chân dài, mặc áo phông trắng và quần đen, da trắng mắt lạnh. Trong bóng tối, đường nét gương mặt bị che lấp không rõ ràng lắm, lại tăng thêm cảm giác mịt mờ trong trẻo nhưng lạnh dọn sách, một giọt mồ hôi từ trên trán cậu chảy xuống, lướt qua quai hàm với đường nét góc cạnh, vạt áo trước bị mồ hôi thấm ướt nhẹp hơi dán trước trai bắt mắt cực toàn không hề phù hợp với công việc này một chút người ôm hai chồng sách từ trên xe tải xuống, đang cố hết sức đi về phía trước thì một bàn tay thon dài đón lấy, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.“Để tôi cầm một ít cho.”Cô gái cũng làm thêm đối diện với cặp mắt sâu thẳm lạnh nhạt của cậu thì hai má ửng đỏ, nói cảm ơn tác của chàng trai gọn gàng nhanh nhẹn, đưa sách vào kho hàng. Một người phụ nữ trung niên tới kiểm kê, mỉm cười hỏi cậu “Tiểu Bùi à, ngày mai khai giảng rồi phải không? Học lớp 11 hả?”“Dạ.”“Cháu học ở đâu vậy?”“Trường THPT Số 1 ạ.”“Giỏi thật đấy, trường THPT Số 1 tốt lắm. Cô vừa nhìn cháu thì đã biết là dạng học vấn uyên bác rồi…”Mặt mày Bùi Thầm mềm mỏng đi mấy phần, đáp một vì cần kiếm tiền, công việc đêm nay là một trong những công việc làm thêm của cậu trong kì nghỉ hè. Cậu làm việc cần mẫn lại thông minh, nên nhân viên nào cũng thích Thầm tiếp tục làm việc, lúc này ở bên ngoài có hai người vừa chuyển sách vừa trò chuyện“Tối nay cậu sao thế, không đi hẹn hò với bạn trai à?”“Anh ấy đang tăng ca trong gian bếp trên tầng, bận túi bụi, bảo là đêm nay khách sạn phải tổ chức một buổi dạ tiệc vô cùng quan trọng, hình như cả ông tổng của tập đoàn cũng sẽ đến.”“Chả trách đêm nay khi tôi đi từ bãi đỗ xe ngầm lên thì nhìn thấy rất nhiều xe sang. Hơn nữa tôi còn đúng lúc nhìn thấy một cô gái xinh đẹp cực kỳ, mặc váy dạ hội màu xanh da trời, như công chúa vậy, tôi còn tưởng là minh tinh đấy.”“Cậu nói thế làm tôi cũng muốn nhìn xem.”“Hầy, vừa nhìn thì đã biết người ta là kẻ giàu có rồi, có liên quan gì tới chúng ta đâu…”Tiếng cười nói phất qua tai Bùi mắt cậu vẫn thản nhiên như cũ, trong đầu tự động loại bỏ những thông tin không liên quan tới mình, tiếp tục chuyển lát sau, không trung vang lên tiếng đùng đoàng, hạt mưa rớt xuống mưa rồi, Bùi Thầm cụp mắt, lặng lẽ nhanh tay hơn.***Bên ngoài trời đổ mưa, tại sảnh tiệc lớn trên tầng lại vẫn ăn uống linh đình, từng hồi hoan hô nói cười, vẫn sôi nổi như tiếng chúc mừng của khách khứa, bà cụ vô cùng vui vẻ cắt bánh ngọt. Lương Chi Ý và Quý Phỉ Nhi ăn bánh ngọt xong thì cùng đi đường đi thì Trương Hân Hân ngang qua, thấy cô thì khiêu khích “Chị họ à, tiếp theo đây đến cơ sở chính học, chị phải cố gắng học tập đấy nhé. Áp lực cạnh tranh ở đây lớn lắm, muốn thi được hạng nhất cũng không dễ như vậy đâu.”Lương Chi Ý nghe thế, chân mày thấp thoáng nét cười “Ừ, chắc chắn là chị phải cố gắng thi tốt rồi, không thì cũng không thể không biết xấu hổ khoe ra bên ngoài được, em nói có đúng không?”“…”Trương Hân Hân tức giận tới nỗi không nói nổi lời nào. Cô ta không nói nên lời, đành phải quay đầu bước đi, giống một con công dù bị đánh bại vẫn phải ngẩng cao Chi Ý nở nụ cười, thật ra cô chẳng thèm quan tâm đến Trương Hân Hân, trái lại đối phương vẫn luôn coi cô là kẻ địch giả tới WC, Quý Phỉ Nhi nghĩ đến cuộc sống sau này thì mong chờ nói “Chi Chi à, sau này cậu chuyển đến lớp chín của bọn mình thì chúng ta có thể đi học với nhau rồi.”“Phải rồi,” Cô ấy vỗ tay Lương Chi Ý, “Nhưng mà Trương Hân Hân nói cũng có lý đấy. Nếu tới cơ sở chính mà không làm tốt thì hạng nhất của cậu cũng sẽ bị cướp mất đấy.”“Có ý gì?”“Bởi vì lớp chúng ta có một anh chàng nhiều lần đứng nhất khối, tên là Bùi Thầm, một học sinh siêu giỏi siêu khủng bố. Lần nào điểm số cũng bỏ xa người đứng thứ hai. Quan trọng nhất là…”Quý Phỉ Nhi nhướng mày lên, “Cực kì đẹp trai.”Nghe thấy chữ cuối cùng này, Lương Chi Ý ngước mắt nhìn về phía cô ấy, có thêm hứng thú muốn tìm hiểu “Đẹp trai đến mức vào vậy?”“Mức đứng nhất trường, cậu nói xem đẹp trai tới đâu? Nhiều cô gái trong khối thích cậu ấy lắm.”“Thế nào? Tiểu thuyết Mary Sue bước ra ngoài đời thực đấy à?”“Hầy, ngày mai tới trường nhập học, cậu nhìn thấy người thật thì sẽ biết. Đến lúc đó đừng có mà bị mê hoặc đến mức không đi nổi đó nha.”“…”Cô không tin quay lại phòng tiệc, cô gái đi tới cạnh bà cụ. Một lúc lâu sau thì cô hơi mệt, dù sao cũng bôn ba mệt nhọc cả một ngày, bà cụ bèn giục cô đi về nghỉ ngơi trước, buổi khai giảng ngày mai quan trọng ngoài trời đổ mưa, trợ lý chủ tịch đưa ô tới cho cô. Vì thế cô tạm biệt người lớn trong nhà, lại nói với Quý Phỉ Nhi một tiếng rồi rời khỏi phòng chậm rãi đi vào thang máy, thấy có người ấn tầng hầm số một, cô bèn cúi đầu tiếp tục nhìn di động. Sau khi cửa thang máy mở ra, cô vô thức đi ra ngoài, không chú ý tới số lúc lâu sau, cô khóa màn hình, ngẩng đầu nhìn bên ngoài, rồi bất chợt phát hiện ra nơi mình đến không phải bãi đỗ xe ngầm, mà là cửa hông ở phía đông của tầng một khách thang máy đã đóng lại, cô không muốn đợi nữa, nên gọi điện cho tài xế“…Dạ, chạy thẳng lên đón cháu là được ạ.”Sau khi cúp máy, ánh mắt cô di chuyển lung tung, rồi nhìn thấy ngoài cửa đỗ một chiếc xe tải. Cửa sau xe tải mở ra, có mấy người đi tới đi lui, đang dỡ đống sách nặng trịch trên xe biết là có một hiệu sách ở cửa hông bên này, cô không nhìn thêm nữa mà quay mặt đi, dự tính thời gian cũng hòm hòm rồi thì đi ra ngoài có mưa nhỏ rơi xuống tí tách, cô mở chiếc ô trong suốt, nhẹ nhàng túm làn váy, đi qua bên cạnh chiếc xe cúi đầu chú ý dưới chân, không để ý phía lúc đó, chàng trai chuyển sách từ trên xe xuống xoay người, hai người lập tức va vào Chi Ý sợ tới mức khẽ kêu một tiếng, chiếc ô trong tay không cầm chắc, bị rớt xuống lùi ra sau một bước, cùng với những hạt mưa phùn rơi trên người, làn váy màu xanh dương như làn nước dập dờn tạo ra từng tầng sóng Chi Ý cúi đầu nhìn xem váy có bị bẩn không. Ngay sau đó chiếc ô dưới đất được nhặt lên, giơ lên trước mặt cô, ngăn lại hạt mưa rơi trên đỉnh Chi Ý ngẩn ra, khi ngẩng đầu lên theo phản ứng bản năng thì nhìn thấy chàng trai đứng trước dáng cậu rất cao, đường nét khuôn mặt rõ ràng, môi mỏng mũi thẳng, mặt mày như ngâm trong hồ sâu, khí chất trong trẻo như vầng đôi mắt nhìn nhau. Cặp mắt trong trẻo xa cách của Bùi Thầm nhìn cô. Khi mở miệng, chất giọng lạnh và khàn mang theo cảm giác mát mẻ của màn đêm, tựa như hạt mưa đập lên mặt ô trong suốt, rơi vào trong lòng“Xin lỗi, có làm váy của cô bị bẩn không?”Tác giả có lời muốn nóiChi Chi “Màn vả mặt nhanh nhất trong lịch sử.”Hết chương ý Đây là bản đã được chỉnh sửa vì tác giả có sửa lại vài chỗ trong truyện nên sẽ hơi khác bản convert chứ không phải mình chém gió nhé mọi người.
truyện từ từ dụ dỗ