Ghế ngồi may. Ghế ngồi may công nghiệp có vai trò rất quan trọng đối với lĩnh vực may mặc hiện nay. Sản phẩm như người bạn đồng hành, không những giúp các thợ may tránh khỏi căn bệnh đau cột sống lưng mà còn giúp cho quá trình làm việc thuận lợi hơn rất nhiều. Với
Cách đây 1 tuần, công ty tôi tổ chức đi du lịch, chúng tôi ở trọ trong một khách sạn nhỏ. Trong lúc ngồi ăn uống với đồng nghiệp, tôi giật mình khi gặp lại chồng cũ, anh ấy đang dọn dẹp ở bàn đối diện. Sau đó tôi đã đi theo chồng cũ đến nơi không có ai để hỏi
Nàng vốn là một cô hồn phiêu đãng lãng du nhờ cơ duyên xảo hợp mà xuyên không nhập vào người Nhữ Dương quận chúa nước Đại Tụng. Tỉnh lại, đối mặt với quận chúa điêu ngoa kiêu căng, ngu muội thô bỉ, nàng có hơi bất ngờ. Nhưng chuyện làm nàng cảm thấy bất ngờ nhất là vị quận chúa này lại có được năm vị phu quân anh tuấn đến không tưởng tượng nổi!
Ngồi Hưởng Tám Chồng - (Chương 115) - Tác giả Giản Hồng Trang Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Trò tiêu khiển của Harper có thể khiến vợ chồng David - Victoria Beckham bị phạt tiền thậm chí lãnh 12 tháng tù giam. Cơ quan bảo vệ an toàn dưới nước của địa phương cho rằng vợ chồng nhà Beckham đã quá liều lĩnh khi cho con gái út lái mô tô nước. Daily Mail dẫn lời một
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. “Tống huynh ở đâu, Lâm Phong có thể tiện đường tiễn huynh một đoạn!”Cười cười nói, mặt làm ra vẻ chân thành. Nghe vậy Tống Ngâm Tuyết nhìn nhìn Phượng Sơ vẻ mặt mất mát bên cạnh, mỉm cười gật đầu đáp ứng. A, ai bảo nàng ta vừa rồi khinh bỉ nàng, Tống Ngâm Tuyết nàng từ trước đến nay là người có thù tất báo, lúc này thấy nàng ta khổ sở, là chuyện mình vui vẻ nhất!Đứng lên, nhã nhặn vén rèm, trong ánh mắt tiếc nuối của Phượng Sơ, Tống Ngâm Tuyết mỉm cười đi ra ngoài.“Quận chúa, cách ăn mặc này, thực làm cho Lâm Phong giật mình không thôi!” Ngồi trên xe ngựa Lâm Phong gọi, trong xe, Lâm Phong cười tà, một tay ôm lấy nàng, sau đó dùng đôi môi mỏng khêu gợi kia nhẹ nhàng không ngừng mập mờ thổi khí bên tai Tống Ngâm Tuyết“Quận chúa là ghen tị?”Mặt dựa vào mặt, ngón tay thon dài chậm rãi xẹt qua da thịt nõn nà của Tống Ngâm Tuyết, cuối cùng nhẹ nắm bàn tay xinh đẹp mềm yếu như không có xương của nàng, Lâm Phong thần sắc trêu tức mà khinh miệt nói “Quận chúa nếu thân thể tịch mịch, muốn Lâm Phong giúp đỡ, chỉ cần phái người thông báo một tiếng là được, tội gì chạy tới thanh lâu bày trận như vậy?”TNND, tên tự đại! Thật đúng là tưởng trên mặt mình dát vàng sao? Cảm thấy khinh bỉ, tức giận quăng cho hắn một cái liếc mắt, Tống Ngâm Tuyết kéo dãn khoảng cách giữa hai người, tiện tay từ trong tay áo rút ra một khối khăn lụa, sau đó vô cùng chăm chú từ từ chà lau bàn tay vừa rồi bị hắn sờ qua tay kỹ nữ, nàng cũng không biết có dính bệnh gì không!Không nói một câu chậm rãi lau, một ngón tay lại một ngón tay. Tựa trong vách xe, Lâm Phong mắt phượng nghiêng nghiêng, vẻ mặt hào hứng nhìn nàng, nghiền ngẫm nói “Quận chúa đây là đang ngại Lâm Phong bẩn sao? Ha ha, quận chúa, hình như sau lần trước bị ngã, người bắt đầu trở nên có chút không giống với trước kia.”“A? Vậy sao?” Thình lình ngẩng đầu lên, ngón tay thon dài trắng nõn duỗi ra ngoài xe, vô cùng chậm rãi buông ra, nhất thời khăn lụa liền theo gió bay ra ngoài, ung dung phiêu phiêu, trong chốc lát liền tìm không ra tung tích.“Làm gì tuyệt tình như vậy?” Lơ đễnh nhíu lông mày, vẻ mặt kín như bưng, Lâm Phong kéo nhẹ đôi môi mỏng chậm rãi nói “Nhữ Dương quận chúa? Qủa thật càng ngày càng thú vị !”“Tại sao Lâm Phong công tử lại thích dùng loại giọng điệu này?”Môi son nhẹ mở, thái độ thờ ơ, Tống Ngâm Tuyết cũng mệt mỏi không muốn nói nhiều cùng cái tên cuồng tự đại này, đơn giản nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Chính là động tác hoàn toàn vô tâm này của nàng, rơi vào trong mắt Lâm Phong lại thành nàng”đã muốn còn làm cao”, vì vậy đáy lòng hắn hừ lạnh một tiếng, gương mặt lạnh không lâu lắm, xe ngựa liền ngừng lại tại cửa phủ Nhữ Dương Vương, không cần Lâm Phong đỡ, Tống Ngâm Tuyết lựa chọn tự mình nhảy xuống, nhưng vào thời khắc này, Dạ Lâm Phong bước nhanh tiến lên, một tay ôm lấy nàng, không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nghênh ngang đi vào trong phủ.“Thả ta xuống!” Ta van ngươi, nàng hiện tại đã đủ tiếng xấu rồi, không muốn lại thêm chút lo lắng câu mệnh lệnh lạnh như băng, mười phần uy nghiêm, làm cho Lâm Phong không khỏi dừng lại, thừa dịp này, Tống Ngâm Tuyết vùng một cái nhảy xuống, khi hai chân đồng thời chạm đất, đầu chậm rãi quay lại “Nhớ kỹ, loại sự tình này, bản quận chúa không hy vọng nó phát sinh lần thứ hai!”Nàng lạnh lùng nhấc chân mà đi, sau lưng Lâm Phong dùng vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng, đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên, quay đầu, lại phát hiện Kỳ Nguyệt đang đứng ở đó.“Đúng là ruồi đậu chỗ thối, loại nữ nhân này, cũng chỉ có người như ngươi nguyện ý đụng vào!” Xem thường xoay người, Kỳ Nguyệt làm bộ phải vậy Lâm Phong cười cười, tiện tay sửa sang xiêm y có chút hỗn loạn của mình nói “Đúng vậy a, ai bảo nàng mấy ngày hôm trước vì ngươi mà phải nhẫn nhịn? Nếu ngươi phục vụ nàng thật tốt, ta làm sao phải vất vả như vậy?”“Ngươi đừng nói bậy, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng phục vụ nàng!” Mặt lập tức có chút ửng hồng, Kỳ Nguyệt thẹn quá hoá giận trừng mắt liếc hắn một cái, mạnh mẽ vung tay áo bỏ lưng, Lâm Phong lắc đầu, lời nói trêu chọc truyền đến “Ai, thật là thú vị! Nữ nhân hung mãnh như quận chúa vậy, cư nhiên còn không giải quyết được một tiểu đồng nam? Thật không biết là nàng nghĩ thế nào, chẳng lẽ định nuôi dưỡng tốt tốt, giữ lại chơi một lần cho đã? Ai nha, phỏng chừng nhẫn nhịn rất là thống khổ.”Lời nói khiêu khích vui đùa của Lâm Phong vang lên, nghe vậy toàn thân Kỳ Nguyệt mạnh mẽ rùng mình, hai đấm không khỏi nắm thật chặt, trên khuôn mặt tuấn mỹ là một mảnh hàn băng. Không! Hắn tuyệt đối không chấp nhận! Hắn sẽ không để cho tiện nhân Tống Ngâm Tuyết này thực hiện được ý đồ!Không nói một lời nhìn thân ảnh dần đi xa, Lâm Phong thờ ơ mà cười cười, xoay người đi về phòng của mình, mệt mỏi mấy tối, hắn cũng nên nghỉ ngơi thật đêm buông xuống, đèn rực rỡ thắp lên, Tống Ngâm Tuyết đứng trong thư phòng, nhìn quyển sổ trong tay lẳng lặng tự hỏi. Tuy đã từ tay những phân tổng quản kia lấy được sổ sách chính thức, nhưng Nhữ Dương Vương phủ lớn như vậy, một đống sổ những năm gần đây, trong lúc nhất thời làm sao xem hết được? Huống chi còn bị Lý Triệu Lương quấy phá lâu như vậy, muốn kiểm tra kỹ càng, quả thật có chút phiền rãi lật, từng tờ từng tờ, bằng chỉ số thông minh hơn người kiếp trước của nàng, muốn chính thức khống chế cũng không phải rất khó, chỉ là lúc này. Nhất thời một cỗ mê muội đánh úp lại nàng, chống đầu, trước mắt phảng phất có rất nhiều hình ảnh lắc lư, có vui vẻ, có khóc, có mỉm cười, cũng có phẫn nộ . . . . . .Những hình bóng này chồng lên nhau đan vào cùng một chỗ, khiến trong nội tâm Tống Ngâm Tuyết vô cùng khó chịu. Đây đã là lần thứ mấy rồi, từ sau khi mình tỉnh lại, một vài hình ảnh lạ lẫm này liền một mực qua lại trước mắt nàng, lúc mới bắt đầu nàng tưởng não chấn động lưu lại di chứng, nhưng từ hình ảnh có cảm giác mông lung lúc bắt đầu, hiện tại dần dần có chút rõ ràng trước mắt, Tống Ngâm Tuyết dám khẳng định, đây tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là ảo giác!Tràng cảnh chân thật như vậy, cảm giác mãnh liệt như vậy, phát ra từ ý thức trong nội tâm, chẳng lẽ là trí nhớ trước kia của thân thể này sao?Tên DiêmVương chết tiệt kia đã từng nói qua, sau khi xuyên không, sẽ mang đến cho chính mình một ít việc không tưởng tượng nổi, lúc mới bắt đầu nàng tưởng trò đùa dai của Diêm Vương, chỉ là ình năm vị phu quân, nhưng bây giờ xem ra. . . . . .Mạnh mẽ lắc đầu một cái, muốn xem thật cẩn thận, chính là trong lúc đó, cảm giác cùng hình ảnh kia liền thoáng cái biến mất không còn bóng dáng, tựa như tới bây giờ cũng chưa từng phát sinh qua.“Quận chúa! Quận chúa!” Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Mân Côi, tâm thần run run, đặt quyển sách trên tay xuống, Tống Ngâm Tuyết lập tức thở ra một hơi đi ra ngoài.“Chuyện gì?” Kéo cửa ra, nàng khí định thần nhàn vậy hạ thấp người, Mân Côi vẻ mặt vui vẻ hồi đáp “Hồi quận chúa, Kỳ Nguyệt công tử đã ở trong phòng, đang chờ quận chúa ngài đi sủng hạnh!” “Cái gì? Ngươi nói cái gì!” Vẻ mặt kinh ngạc, thần sắc sững sờ, Tống Ngâm Tuyết không xác định lại lặp lại một lần “Ngươi nói Kỳ Nguyệt? Đang chờ ta sủng hạnh?”Âm điệu không tự giác lên cao chút ít, đầu Tống Ngâm Tuyết lúc này đầy sương mù! Nếu nói Lâm Phong đang đợi nàng, nàng còn tin tưởng, nhưng bây giờ lại là Kỳ Nguyệt, Kỳ Nguyệt hận nàng tận xương trong năm vị phu quân ! Chuyện này sao có thể a?Nháy mắt mấy cái, chống lại vẻ mặt cười mập mờ của Mân Côi, Tống Ngâm Tuyết lập tức nói “Mang ta đi nhìn xem!”“Dạ!” Đứng dậy lĩnh mệnh, Mân Côi cao hứng bừng bừng đi lên phía trước, vừa đi vừa nói nói “Quận chúa thật là có bản lãnh, rõ ràng là Kỳ Nguyệt công tử khó thu phục nhất cũng ngoan ngoãn chủ động chạy tới thị tẩm, có thể thấy được mị lực của quận chúa to lớn đến nhường nào, cơ hồ là không người nào có thể ngăn nổi!”Khoa trương vỗ mông ngựa, dùng hết khả năng nịnh nọt! Thấy vậy Tống Ngâm Tuyết cười nhạt một tiếng, trong nội tâm âm thầm nghĩ Mị lực lớn sao? E rằng chưa chắc a!Khi Tống Ngâm Tuyết mỉm cười bước vào trong phòng thì Kỳ Nguyệt bên trong lập tức chán ghét đứng loại phản ứng này, còn nói muốn thị tẩm? Không cảm thấy quá buồn cười sao?Đi từ từ đến bên cạnh bàn, tự rót chén nước uống, trong đôi mắt đẹp của Tống Ngâm Tuyết lộ vẻ nghiền ngẫm. Từ một khắc nghe được tin tức này, nàng đã biết chuyện đó không có khả năng! Bất quá người ta đã nói như vậy, mình dù sao cũng phải cho họ mặt mũi phối hợp một tí chứ?“Ngươi tới thị tẩm?” Có chút vui vẻ hỏi, Tống Ngâm Tuyết rất hứng thú nhìn thân ảnh đứng yên bất động.“Vâng!” Một câu dứt khoát đơn giản, nghe vậy Kỳ Nguyệt phụng phịu, không có một tia biểu lộ nói.“Vậy ngươi còn đứng đó làm gì ? Cũng không phải lần đầu tiên, không cần phải cứng ngắc như vậy a?” Tống Ngâm Tuyết lúc này, không biết mình cùng Kỳ Nguyệt trong đó căn bản cũng không có cái gì, bởi vì trong ấn tượng của nàng, Nhữ Dương quận chúa điêu ngoa háo sắc, lại có nhiều phu quân như vậy, sinh hoạt cá nhân của hắn nhất định rất dâm loạn, tuy nói Kỳ Nguyệt cũng không cam tâm tình nguyện hầu hạ nàng, nhưng trước kia, nhất định cũng bị nàng mê gian a, cường bạo a ..vân vân rồi!Kỳ Nguyệt vừa nghe Tống Ngâm Tuyết không đếm xỉa mà nói, lập tức tức giận đến toàn thân phát run, chính là lúc này hắn lại mím môi, nâng hai tay nắm chặt lên, bắt đầu từng cái từng cái cởi xiêm y của mình.
Cùng đọc truyện Ngồi Hưởng Tám Chồng của tác giả Giản Hồng Trang tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại giả Giản Hồng Trang đã gửi đến bạn đọc một truyện mới với tên gọi khá thú vị truyện Ngồi Hưởng Tám Chồng, đọc truyện bạn đọc sẽ có thể có lúc bật cười trước những điều thú vị về nhân vật nữ chính, nàng đại diện cho những người phụ nữ mạnh mẽ và đầy sức quyến rũ. Dù phải xuyên qua thời gian và không gian, dù phải đối mặt với những khó khăn những điều thử thách nhưng nàng vẫn luôn nỗ lực vượt qua để giành được tình cảm của những người xung quanh, mời bạn cùng theo dõi hành trình truyện xuyên không của vốn là một cô hồn phiêu đãng lãng du nhờ cơ duyên xảo hợp mà xuyên không nhập vào người Nhữ Dương quận chúa nước Đại Tụng. Tỉnh lại, đối mặt với quận chúa điêu ngoa kiêu căng, ngu muội thô bỉ, nàng có hơi bất ngờ. Nhưng chuyện làm nàng cảm thấy bất ngờ nhất là vị quận chúa này lại có được năm vị phu quân anh tuấn đến không tưởng tượng nổi!Năm vị phu quân? Trời ạ, thế giới này điên hết cả rồi? Không được, không được, kiên quyết không được! Nhiều nam nhân như vậy làm sao có thể ăn hết được? Vì vậy sau nhiều lần suy nghĩ, nàng quyết định bỏ chồng! Nhưng bỏ chồng thì bỏ chồng, vì sao phu quân của nàng đã không bớt đi ngược lại càng ngày càng nhiều thêm vậy? Kỳ quái! Không phải mỗi người bọn họ đều hận mình thấu xương đấy sao? Nhưng vì sao vào lúc mình thong dong xoay người, thì nguyên một đám mất hồn mất vía...Nàng vốn người là vô lương tâm, bụng đầy gian trá, một khi xuyên không, lại bất đắc dĩ gặp phải tám nam tử có thành kiến cực kỳ sâu sắc với mình. Sau khi trải qua đủ loại gian nan, hãy xem nàng làm thế nào để điên đảo chúng sinh, lần lượt bắt trái tim mỹ nam làm tù binh. Đến cuối cùng nàng sẽ được hưởng hạnh phúc như thế nào, rồi cuộc sống sau này sẽ ra sao, mời bạn đón đọc truyện để đi hồi kết.
Minh Khoa, 29 tuổi và Thúy Ái, 28 tuổi, cùng quê ở Lâm Đồng. Cặp đôi 9X quen và yêu nhau từ khi học trường Cao đẳng Kinh tế Đối Ngoại ở TP. HCM. Sau khi ra trường, cả hai cùng làm việc chung tại một công ty xuất nhập khẩu, đến nay được gần 7 đôi chụp hình ở Bãi Xép, Phú đám cưới tổ chức cách đây không lâu, hai vợ chồng dành ra 2 tháng lên kế hoạch đi phượt khắp Việt Nam. Cả hai cho rằng, cùng với một khoản tiền, nếu như nhiều người thích chọn châu Âu để tận hưởng tuần trăng mật, thì họ muốn đi du lịch tại chính quê hương mình."Muốn khám phá thế giới, trước tiên nên hiểu rõ về đất nước mình. Đây là lý do khiến chúng tôi chọn đi trăng mật xuyên Việt đủ 63 tỉnh thành", Thúy Ái hai đến thăm Phong Nha, Quảng với cả hai, đây là chuyến đi hơn cả "tận hưởng trăng mật", rất xứng đáng trước khi cán mốc tuổi 30. "Tuyệt vời hơn cả là mình được thực hiện bên người bạn đời cùng chung ý tưởng", Thúy Ái vui vẻ cho thăm Làng Sen ở quê chuyến phượt xuyên Việt, hai vợ chồng chọn ô tô cá nhân làm phương tiện di chuyển linh hoạt. Thúy Ái chuẩn bị đầy đủ mọi vật dụng cần thiết, từ trang phục, giày dép, lều trại, bàn ghế gấp gọn, bộ dụng cụ nấu ăn chuyên dùng cho cắm trại đến đồ ăn nhẹ, bơm hơi điện tử, nước uống...Trước và trong suốt hành trình di chuyển, cả hai tới hãng xe để bảo hành, hạn chế tối đa các vấn đề hỏng hóc. Cô còn lưu sẵn các số điện thoại khẩn cấp trong trường hợp không may gặp sự cố giữa đường. Minh Khoa cho biết thêm, anh không chạy xe ban đêm để dành thời gian nghỉ ngơi dưỡng vợ chồng về Đền Hùng ở Phú lên lịch trình và tìm hiểu các điểm đến khá kỹ lưỡng nên hai vợ chồng gần như không gặp nhiều khó khăn. Duy nhất một lần khi tìm điểm cực Bắc Việt Nam, họ tra cứu trên Google nhưng không may bị chỉ dẫn sai đường và suýt lạc đến biên thăm dòng sông Nho Quế, Hà Giang."Thay vì con đường bê tông đã được làm đẹp, Google lại dẫn đi bằng đường đất lên núi. Đến khi không thể đi tiếp được chúng tôi phải quay đầu lại, nhưng lại bị lạc. Dù hỏi đường người dân địa phương, nhưng do bất đồng ngôn ngữ nên tôi loay hoay mãi mới tìm được đúng đường", anh Minh Khoa nhớ hai vợ chồng, dấu mốc đáng nhớ nhất trong hành trình lần này là trải nghiệm gần hết các cung đường ven biển, từ Kiên Giang tới Quảng Ninh, được đặt chân tới hai cực Nam - Bắc của đất nước, đến hai mũi Sa Vĩ - Cà cùng nhau đặt chân lên đỉnh Fansipan, tới ngã ba Đông Dương, đi điểm đầu và cuối đường Hồ Chí Minh, chinh phục "tứ đại đỉnh đèo", được dự lễ hạ cờ ở Lăng Bác Hà Nội, thưởng thức cà phê tại 5 tỉnh Tây Nguyên...Cũng nhờ chuyến đi này, Thúy Ái nhận thấy được "thu nạp" kiến thức về văn hóa - địa lý Việt Nam một cách rất tự nhiên. Có những địa danh lịch sử, hai vợ chồng được trực tiếp nghe các hướng dẫn viên thuyết minh nên càng xúc động và thêm trân trọng đất nước con người quê được hỏi đâu là điểm đến ấn tượng nhất, cả hai thấy "khó trả lời" bởi mỗi nơi lại có nét đẹp hai đặt chân đến Thác Bản Giốc, Cao Bằng."Miền Bắc được thiên nhiên ưu ái tặng cảnh quan hùng vĩ, thì miền Trung là thiên đường biển đảo, trong khi Tây Nguyên mang nét đẹp hoang sơ của núi rừng. Và miền Nam gây thương nhớ bởi cảnh quan sông nước và con người hồn hậu, dễ mến", Thúy Ái nhận đôi chân dừng lại nhưng trái tim vẫn muốn đi, cặp vợ chồng 9X cho biết, họ vẫn muốn dành thêm nhiều thời gian khám phá các điểm đến trong nước trong tương lai.
ReviewNGỒI HƯỞNG TÁM CHỒNGTác giả Giản Hồng TrangThể loại Cổ đại, xuyên không, nữ cường nam cường, cung đấu, rating 20+, NP, sạch sủng, HEĐộ dài 212 chươngTình trạng HoànWarning Truyện gắn mác 20+, cao H, thuộc thể loại NP tức là một nữ x nhiều nam. Đề nghị các bạn hãy suy xét thật kĩ trước khi nhảy hố nhé!**********Tống Ngâm Tuyết là một cô gái đến từ thế kỉ 21, vì một sự nhầm lẫn của Diêm Vương mà có cơ duyên được xuyên không. Cô nhập vào cơ thể của Nhữ Dương Quận chúa của nước Đại Tụng, một người nổi tiếng thô bỉ, kiêu căng. Tiếng xấu đã không nói làm gì, thế nhưng cô quận chúa này lại có đến tận năm vị phu quân, ai nấy đều anh tuấn đến bất nam nhân đến vậy thì sao một người có thể ăn hết được chứ v. Vậy nên, sau một hồi tính tới tính lui, Tống Ngâm Tuyết đã quyết định thực hiện kế hoạch hưu phu. Nhưng càng cố gắng thì số phu quân của nàng lại càng nhiều dần ra theo thời gian. Và kết quả là cho đến một ngày, từ năm người ban đầu thì bây giờ đây đã tăng lên đến tám. Liệu một cô gái mang theo tư tưởng tiến bộ từ hiện đại sẽ phải đối mặt với hoàn cảnh này như thế nào? Rồi số phận của nàng sẽ ra sao khi mạch sóng ngầm tranh đấu hoàng quyền đã bắt đầu gợn sóng? Câu trả lời sẽ được bật mí ngay trong “Ngồi hưởng tám chồng” nhé ^^***********Tớ tự nhận mình là sắc nữ và còn là một sắc nữ khá kén truyện. Thế nên dù thích H đến thế nào thì tớ cũng sẽ luôn chọn lựa thật cẩn thận những truyện có nội dung rõ ràng, văn phong trôi chảy để đọc. Và thật may mắn, “Ngồi hưởng tám chồng” đã đáp ứng đầy đủ các yếu tố chính Tống Ngâm Tuyết là điển hình của những cô gái mạnh mẽ, thông minh. Đối mặt với vô vàn những âm mưu tranh đấu nơi hoàng cung nghiệt ngã nhưng nàng chưa một lần từ bỏ hay bị khuất phục trước số thích Tống Ngâm tuyết bao nhiêu, tớ lại càng tiếc thương cho số phận của Nhữ Dương quận chúa bấy nhiêu. Nàng được sống trong nhung lụa, ăn sung mặc sướng cả đời nhưng có ai biết đâu, đằng sau những phong hào, tước hiệu xa xỉ ấy lại là một câu chuyện dài với bao nỗi thù hận chồng gánh trên vai nỗi đau mất cha, niềm thương xót cho người anh trai đang gồng mình ẩn nấp nơi cung cấm, một thân một mình đối mặt với biết bao nhiêu mưu tính hiểm độc. Người con gái ấy tưởng như biết bao lần bị xô ngã bởi những cơn sóng nghiệt ngã của số phận, nhưng cuối cùng nàng vẫn phải cố gắng vượt qua để sống tiếp, để báo thù, tìm lại thanh danh cho người cha quá cố. Thế mà tiếc thay, đến cuối cùng vẫn không làm được, để rồi phí hoài cả tuổi thanh xuân trong những thị phi, chịu tiếng dơ đến tận lúc cạnh đó dàn nhân vật phụ cũng rất xuất sắc, đó là Lục hoàng tử. Chàng là người tưởng chừng thật vô tâm, ngốc nghếch nhưng lại mang theo trong mình những bí mật vô cùng quan trọng và một tình yêu tiếc nuối cùng Kỳ Nguyệt, mãi cho đến tận lúc ra đi mới có thể một lần nói ra. Hay là một nha hoàn Khiên Ngưu vì nỗi căm thù với Nhữ Dương Quận chúa mà trở nên xấu xa, tàn độc, để rồi phải tự nhận về cho mình một cái kết thảm xin phép không đề cập đến tám vị phu quân của Tống Ngâm Tuyết và sẽ coi như đây là tám ẩn số để các bạn tự khám phá nhé. Truyện khá hay, cốt truyện mới lạ, lôi cuốn, diễn biến linh hoạt, đưa người đọc đi từ hết bất ngờ này cho tới bất ngờ khác, tạo được cảm giác tò mò, hứng cùng, tớ cũng muốn nhấn mạnh với các bạn một chút. Vì gắn mác 20+ nên dĩ nhiên, truyện không thể thiếu những bữa tiệc “xôi thịt” vô cùng thịnh soạn. Bên cạnh đó, “Ngồi hưởng tám chồng” còn thuộc thể loại NP, tức là một nữ x nhiều nam thế nên đề nghị các bạn hãy xem xét thật thật kĩ trước khi nhảy hố nhé. Chúc các bạn một buổi tối đọc truyện vui vẻ ^^Review by Ninh Dung HoaBìa Họa Gian Phi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban
Ngồi hưởng tám chồng – Giản Hồng Trang Thể loại cổ đại, xuyên không, sủng, NP nhất thê đa phu, HE Đây là truyện NP n people – 1 nữ nhiều nam hoặc 1 nam nhiều nữ đầu tiên mà mình đọc, không biết có phải cuối cùng không vì mình thấy NP thú vị và không phản cảm như mình tưởng Truyện dài phết – đọc liên tục mất khoảng 20 tiếng. Nội dung truyện xoay quanh nữ chính do sự nhầm lẫn của Diêm Vương, bị lôi linh hồn từ thế kỉ 21 về cổ đại vào thân xác của Nhữ Dương quận chúa – Tống Ngâm Tuyết để dễ phân biệt, nữ chính mình gọi là Tống Ngâm Tuyết còn chủ nhân thân thể nàng mình sẽ gọi Nhữ Dương quận chúa. Nhữ Dương quận chúa là con gái độc nhất của Nhữ Dương Vương, sau khi cha mất được kế thừa danh hiệu. Ấy thế mà nàng ta lại phụ kì vọng “hổ phụ sinh hổ tử” của toàn thiên hạ, là một quận chúa phóng đãng, dâm dật, phong lưu nổi tiếng. Không biết nàng đã chơi qua bao nhiêu nam nhân, chỉ tính riêng trong Nhữ Dương phủ của nàng đã có đến năm chàng phu quân. Kì thật hầu hết cũng không nguyện ý bước vào phủ của nàng mà đều là bị nàng cưỡng ép ném vô v Vậy là nữ chính của chúng ta tỉnh dậy với thân phận vô cùng oái oăm, bị người người khinh bỉ, đến phu quân của mình cũng lạnh nhạt, khinh thường nàng. Nàng lên kế hoạch “hưu phu”, tính đuổi hết năm chàng phu quân này đi, nào ngờ thế sự đổi thay, mỗi chàng đều dần bị nàng làm cho cảm động, chẳng những thế mà xuyên suốt truyện còn thu nhận thêm ba chàng, nâng tổng số phu quân của nàng lên 8 = Có điều, tám chàng này cũng khá hợp cạ, ngoài truyện “tranh sủng” thì sống chung với nhau không tồi v Truyện còn hé mở thêm nhiều tình tiết đấu đá chính trị giữa các thế lực, cùng bí mật mà Nhữ Dương quận chúa che giấu bao năm, cơ mà thôi không spoil, cứ đọc đi rồi từ từ cảm thụ hén. Truyện có thịt, nhưng cũng chẳng đến mức gắn mác 18+ lắm, chắc 16+ thôi, mà cũng không nhiều lắm, cũng không bị thô tục. Mình thích truyện này ở chỗ nữ chính thông minh, biết ẩn nhẫn, biết giấu tài, tất cả nguỵ trang, diễn kịch đều để phục vụ mưu đồ của mình. Truyện hơi buff nữ chính, cái gì cũng có nhan sắc khuynh thành, tâm kế thâm cay, địa vị quyền quý, võ công cao cường, và quan trọng nhất là có 8 nam tử mỹ mạo vây quanh, sẵn sàng dâng hiến cả tính mạng mình cho nàng, luôn ở bên đồng lòng hiệp trợ nàng trên con đường nàng đã chọn. Nhưng thôi không sao, mình đọc không có cảm giác phản cảm gì với nữ chính lắm, vì tính cách của nàng được xây dựng khá logic. Việc nàng nảy sinh tình cảm với cả 8 người, nàng cũng đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều, nhưng cả 8 người đều nguyện ý chấp nhận kiếp “chung vợ”, nên cuối cùng nàng đã chấp thuận mở lòng. Nếu đọc những truyện khác thấy nam phụ thâm tình muốn nữ chính hốt thì đọc truyện này không lo nữa, bởi vì dù bạn thích anh nào thì cũng yên tâm là nữ chính sẽ hốt cả anh ý luôn, không thiệt ai cả, ai cũng có phần = Nói thì vậy, nhưng thật ra khi đọc cũng có thể cảm nhận có một số phu quân là nàng nảy sinh tình cảm thật sự, còn một số phu quân là do hoàn cảnh đưa đẩy nên cũng “thu nhận” dưới trướng Đ Cụ thể về từng chàng thì đọc bên dưới, sẽ hơi spoil một chút nghen nên nếu muốn bất ngờ thì có thể skip phần này = Theo thứ tự xuất hiện thì tám nam chủ của chúng ta lần lượt là 1. Ứng Thư Ly Chàng là phu quân đầu tiên được nhắc tới trong truyện. Tại sao ư? Vì Nhữ Dương quận chúa vì ngó chàng tắm mà giật mình ngã từ trên hòn núi giả, một phát đi đời, để Tống Ngâm Tuyết phiên bản thế kỉ 21 xuyên không vào cơ thể. Thư Ly là con trai của Ứng tướng quân, từng ở dưới trướng của Nhữ Dương Vương. Cả gia đình bị khép danh phản nghịch, chàng bị đưa ra pháp trường chuẩn bị bị chém đầu thì được Nhữ Dương quận chúa cướp pháp trường “xách về” làm phu quân. Bất quá, Thư Ly chẳng đem lòng cảm kích, mà chỉ lạnh nhạt, khinh thường nàng vì cho rằng nàng muốn đem mình về làm nam sủng. Thư Ly tính tình vốn lạnh nhạt, ít nói, chàng chỉ một lòng si với cầm. Cả đời chàng chỉ mong mỏi kiếm tìm người tri âm tri kỉ, tìm kiếm khắp thế gian mà biết đâu người đó lại ở bên cạnh mình, bị mình lạnh nhạt, thờ ơ, khinh thường. Lúc đầu mình khá mong chờ Thư Ly nhưng cuối cùng thì nhân vật này không nổi bật bằng mấy chàng còn lại. Ấn tượng về chàng giống như một dòng nước ấm áp, trong trẻo, chàng vì người mình yêu, hằng đêm gảy đàn. Tiếng đàn như tiếng lòng, cô đơn, buồn bã, khao khát được đáp lại tình yêu. Ngâm Tuyết đối với Thư Ly giống như một sự thưởng thức tài năng của chàng, cũng là muốn ở bên bầu bạn để chàng không còn cô đơn. Nàng nương nhờ tiếng đàn của chàng, hằng đêm liền có thể ngủ ngon. 2. Tiêu Kỳ Nguyệt Nếu trong 8 phu quân của Nhữ Dương quận chúa mà mình “ít thích” ai nhất, nếu không muốn nói là ghét, thì chính là Kỳ Nguyệt. Kỳ Nguyệt là một công tử văn nhã, trói gà không chặt, giống như Thư Ly, khá mờ nhạt nếu so với những chàng còn lại. Chàng không có gia thế hiển hách, không có võ công tuyệt thế, đã thế tính cách lại khá “đáng ghét”. Chàng vốn đã có hôn thê, bị Nhữ Dương quận chúa xui Lục Hoàng tử cưỡng hiếp, khiến nàng ta treo cổ, còn chàng bị Nhữ Dương quận chúa lôi về làm phu quân, lấy tính mạng cả nhà chàng ra đe doạ. Chàng đối với nàng là căm ghét, là thống hận, là khinh thường. Chẳng ngờ đâu, dần dần chàng khám phá ra được hiểu lầm năm ấy, cũng bị nàng cảm hoá mà đem lòng rung động. Nhưng tất cả đã quá muộn, vì chàng đã từng một lần vì hận nàng mà hại nàng, suýt thì mất tính mạng. Kể từ đó, Ngâm Tuyết đối xử với chàng lạnh lùng, dẫu chàng có bao nhiêu tình cảm dành cho nàng. Cũng chính vì điều này mà mình ghét Kỳ Nguyệt – chàng lấy oán báo ân, một khắc trước đó được nàng cứu, một khắc sau lại hãm hại nàng. Dù chàng hối hận đến mấy cũng đã quá muộn. Phải gần đến cuối truyện chàng mới được nàng tiếp nhận, dù mình vẫn không tiếp nhận chàng lắm = Nhưng nói gì thì nói, chàng cũng là người thứ ba được Ngâm Tuyết “thị tẩm” đó v sau Vô Song, Minh Tịnh. Một bụng văn chương nên lúc được thị tẩm chàng cũng thốt được câu khá cảm động Khắc khế ước sinh tử, cùng người thề nguyện, nắm tay cả đời, bên nhau đến già. 3. Dạ Lâm Phong Lâm Phong vốn là thân vương gia ở Tây Thần, nhưng vì hiểu lầm người mình yêu cùng huynh trưởng phản bội mình, chàng bỏ đi đến nước Đại Tụng. Lâm Phong ngả ngớn, phong lưu, đa tình, dường như chưa có nữ tử nào chàng chưa “nếm qua”. Chàng tự đưa mình đến Nhữ Dương phủ “hiến thân”. Chàng đối với Nhữ Dương quận chúa luôn tỏ vẻ thâm tình mà đùa giỡn nàng, bất quá ánh mắt lại thể hiện sự chán ghét, khinh thường. Khi Ngâm Tuyết xuất hiện, Lâm Phong bắt đầu thấy có sự biến hoá trong lòng mình, cũng giống như những người khác, chàng nhận ra được tính cách thật sự của nàng, dù vẫn bỡn cợt nhưng trong lòng chàng lại có thêm nhiều phần thật lòng. Khi nhìn thấy nàng rơi xuống vực, con tim Lâm Phong chính thức chết đi. Chàng thủ thân như ngọc, cũng chẳng còn cảm thấy hứng thú với nữ tử nào khác, kể cả Phù Cừ – người chàng từng yêu Phù Cừ, tẩu không hiểu. Có một số người một khi đã yêu thì sẽ là chuyện cả đời. Mặc dù nàng thực sự đã không còn tồn tại.. Đến khi tìm được Ngâm Tuyết một lần nữa, Lâm Phong nghiêm túc theo đuổi nàng, thổ lộ với nàng. Chàng Lâm Phong dày dặn tình trường thế mà cũng hồi hộp, cũng đỏ mặt, cũng hao phí tâm tư để lấy lòng nàng, thậm chí cách thổ lộ còn giống với người ở thế kỉ 21 khiến Ngâm Tuyết rất bất ngờ = Chàng tặng nàng một bó hoa, còn quỳ một gối với nàng giống như cầu hôn vậy. Tuyết Nhi, ta đem loài hoa yêu thích nhất, hiến cho người ta yêu nhất, xin nàng tha thứ cho ta, tiếp nhận ta. Từ nay về sau, nàng là người đầu tiên cũng là người cuối cùng. Dạ Lâm Phong ta, trên không quỳ trời, dưới không quỳ đất, hai đầu gối cho tới bây giờ chỉ lạy phụ mẫu. Hôm nay, ta vì tình yêu, tình nguyện quỳ một chân, chỉ là muốn kiếp này không còn tiếc nuối. Tuyết Nhi, mặc kệ kết quả hôm nay như thế nào, nàng từ chối hoặc là không từ chối, ta cũng sẽ ở đây, một mực chờ nàng, dõi theo nàng, vĩnh viễn không buông… Với thân phận của chàng, chàng vẫn bằng lòng ở bên nàng, dẫu cho phải chịu kiếp “chung vợ”. Tống Ngâm Tuyết, có một số việc, Vô Song có thể, Minh Tịnh có thể, Dạ Lâm Phong ta cũng có thể. 4. Quân Tử Sở Trong số phu quân của nàng, có lẽ Tử Sở là người có thân phận hiển hách nhất. Hắn vốn là hoàng tử được đưa đến Đại Tụng làm con tin, được hoàng thượng tứ hôn cho Nhữ Dương quận chúa vì nghĩ hắn chỉ là một hoàng tử không được yêu thương. Kì thật là ngược lại, vốn dĩ Tử Sở là hoàng tử được phụ hoàng hắn yêu thương nhất, là người được định sẵn bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn. Tử Sở vốn dĩ đem lòng yêu thương biểu muội Kiều Mạt Nhi tâm địa thánh thiện, ngây thơ, khinh thường Nhữ Dương quận chúa. Rồi ma xui quỷ khiến thế nào, chàng dần nhận ra bản chất của người chàng yêu thương, còn người chàng căm ghét kia, lại dần dần khiến chàng say ngắm đến xuất thần v Trong số phu quân, chắc chắn Thư Ly, Kỳ Nguyệt, Tử Sở là ba kẻ đáng ghét nhất vì đoạn ở trong phủ cứ suốt ngày đem cái mặt lạnh đối phó với Ngâm Tuyết v nhưng yên tâm, cả ba chàng đều bị ngược tâm tơi bời, mãi mới được nàng tiếp nhận = Nhân quả báo ứng cả. Tử Sở vì yêu Ngâm Tuyết, đến ngôi vị cũng không cần. Phụ hoàng của chàng cũng từng yêu mẫu thân của Nhữ Dương quận chúa, vậy là dốc lòng khuyến khích chàng theo đuổi nàng, không ngại đưa Ngọc phù cho chàng để đi “lấy lòng” mỹ nhân = Đến cuối truyện cũng không quên thi thoảng gửi thư “đe doạ” bắt Ngâm Tuyết chiếu cố Tử Sở, không để chàng lẻ loi giường chiếu =. ———- Nếu bốn người bên trên hầu hết đều được hoàn cảnh đưa đẩy khiến Ngâm Tuyết tiếp nhận, thì bốn người dưới này thật sự khiến nàng động chân tình ——————— 5. Vân Vô Song Nếu đây là truyện 1×1, mình tin rằng người Ngâm Tuyết yêu thương nhất, người duy nhất nàng lựa chọn, chính là Vô Song. Vô Song là y độc công tử, chàng am hiểu cả y cả độc. Chàng từng chứng kiến Nhữ Dương quận chúa trúng độc nên nổi lòng từ bi cứu giúp, chẳng ngờ lại bị nàng lấy oán báo ân, chơi cá cược với nàng bị thua, đành chấp nhận điều kiện của nàng vào phủ làm phu quân, mỗi lần gặp đều phải hôn nàng = Mình chắc chắn, người Nhữ Dương quận chúa yêu, cũng chỉ duy nhất có chàng. Nàng vì hoàn cảnh mà cứu Kỳ Nguyệt, Thư Ly; Lâm Phong thì tự mình hiến thân; Tử Sở thì được ban. Nhưng chỉ duy có Vô Song, nàng không nợ chàng điều gì, cũng càng không có gì muốn lợi dụng ở chàng. Nàng không có lí do gì để thu nhận Vô Song, chỉ là nàng có tình cảm với chàng mà thôi. Chẳng thế mà bất cứ khi nào nghĩ không thông, nàng đều đến chỗ của Vô Song, cách ba bước mà ngửi mùi dược thoang thoảng trên cơ thể chàng, đầu óc tự dưng thoải mái, nhẹ nhàng. Vô Song hẳn cũng là người đầu tiên nhận thức được mình yêu Ngâm Tuyết và không né tránh điều đó. Chàng có tình cảm với Nhữ Dương quận chúa, và chàng cũng yêu Ngâm Tuyết. Chàng là người duy nhất trong năm phu quân không khinh thường, ghét bỏ nàng, dẫu nàng có bị thế nhân phỉ nhổ, chàng vẫn tình nguyện ở bên. Ngay cả với kế hoạch nhảy vực của nàng, nếu những người kia tiếc thương nàng, đau lòng vì nàng, kể cả Minh Tịnh, người ở bên nàng lâu nhất, người đáng lí có thể biết kế hoạch của nàng, có thể hiểu nàng hơn, nhưng hắn không nguyện ý hiểu nàng, nên hắn cũng không biết kế hoạch này của nàng, chỉ biết nhìn theo bóng hình nàng rơi xuống vực. Chỉ có Vô Song nguyện ý hiểu nàng, từ đó mà đoán được kế hoạch của nàng, đi theo bảo vệ nàng. Quận chúa thiếu Vô Song một lời giải thích, cho nên cả đời này, đừng nghĩ thoát khỏi Vô Song.. Quãng thời gian mất tăm mất tích, cũng chỉ có chàng ở bên “độc chiếm” Ngâm Tuyết. Chắc chắn, chàng cũng là người đầu tiên khiến nàng rung động, đem lòng yêu thương, cũng chính vì vậy mà chàng cũng là “lần đầu tiên” của Ngâm Tuyết. Thì ra hắn là người đàn ông đầu tiên của nàng, người nam nhân đầu tiên hoàn toàn có được nàng. Chàng là nam nhân đầu tiên thật sự của Ngâm Tuyết, cũng là người đầu tiên nguyện ý thề ở bên nàng cả đời. Vô Song sẽ không đi! Giống như ngày đó Vô Song nói dưới vách núi, cả đời quận chúa nàng đừng nghĩ thoát khỏi Vô Song! Tuyết Nhi, ta yêu nàng, yêu nàng vô cùng. Từ nay về sau, ta không bao giờ để ai tổn thương nàng nữa. Tuyết Nhi, cả đời này ta cũng sẽ không rời khỏi nàng, vĩnh viễn không rời. Ngâm Tuyết đối với Vô Song cũng là một tấm chân tình cùng cảm kích. Đối với Vô Song, nàng là cảm kích từ trong đáy lòng, từ đầu tới cuối, hắn là người yêu thương nàng nhất, tuy lúc bắt đầu có giãy giụa, tuy đã từng mê man chán ghét nàng, nhưng bất kể như thế nào, cuối cùng người luôn luôn ở bên cạnh nàng, thuỷ chung vẫn là hắn. Mình chèo thuyền Vô Song kịch liệt kể từ khi chàng xuất hiện luôn = cảm thấy khá thoả mãn vì chàng được chiếm lần đầu của nàng, hơi tiếc cho Vô Song vì xung quanh có đến 7 tên kì đà cản mũi v Nhưng thôi vì đây là thể loại NP nên đành chấp nhận chứ sao = 6. Minh Tịnh Minh Tịnh là người đầu tiên Ngâm Tuyết mở mắt nhìn thấy trong thân thể Nhữ Dương quận chúa. Chàng là cận vệ của nàng, nhưng Ngâm Tuyết biết, Minh Tịnh ở bên nàng không chỉ đơn giản để bảo vệ. Quả đúng thế, vì chàng ở bên nàng suốt 3 năm với mục đích riêng, chỉ là đến khi mục đích ấy đạt được rồi, chàng mới nhận ra cái gì mới là quan trọng. Lúc đầu đọc mình tưởng Minh Tịnh là “nam chính” – người mà nữ chính yêu nhất, may sau có thêm Vô Song = Thật sự là trong hai người này cũng chẳng biết Ngâm Tuyết yêu ai nhiều hơn, chỉ biết hai chàng chắc chắn là hai người nàng yêu thương, tin tưởng nhất. Cơ mà xét theo thứ tự xuất hiện sau khi Ngâm Tuyết nhảy vực cũng như thứ tự được Ngâm Tuyết “thị tẩm” thì mình đoán hẳn nàng yêu Minh Tịnh thứ hai sau Vô Song v. Ngay khi nghe đến Tuyết công tử, Minh Tịnh đã biết đó là nàng, liền tìm cách đến bên nàng, bảo vệ nàng. Chàng cũng vì nàng mà không tiếc hi sinh chính mình làm dẫn độc để cứu nàng. Nhưng cũng nhờ có như vậy thì Ngâm Tuyết mới thật sự bị rung động bởi Minh Tịnh và Minh Tịnh mới có cơ hội chiếm đoạt mỹ nhân = Nghe chàng nỉ non lúc trúng độc xong thấy nàng đến bên mà cũng tội nghiệp Tuyết Nhi, nếu như hết thảy cũng không phải là mộng thì tốt rồi. Để cho ta hôn nhé, Tuyết Nhi. Bởi vì cũng chỉ có trong giấc mộng, ta mới có thể có được nàng như vậy. Cũng như Vô Song, chàng thề ở bên nàng mãi mãi Tuyết Nhi, nàng là khế ước chủ của ta, cả một đời này ta sẽ đi theo nàng. Ngâm Tuyết đối với Minh Tịnh là sự ỷ lại, dựa dẫm cùng tin tưởng, vì chàng luôn ở bên nàng, luôn quan sát từng biểu cảm cử chỉ của nàng, thấu hiểu từng kế hoạch của nàng dẫu nàng không nói ra trừ vụ nhảy vực v. Chàng có thể sát cánh bên nàng, nhưng chàng lựa chọn buông bỏ cơ hội để đứng sau lưng hỗ trợ nàng hoàn thành tâm nguyện. Có được phu quân như thế, xem như là niềm hạnh phúc lớn nhất khi nàng xuyên không đến thế giới này. Minh Tịnh, có chàng, thật tốt… 7. Thượng Quan Huyền Ngọc Sau Vô Song thì Huyền Ngọc là nhân vật mình thích nhất. Chàng đáng yêu kiểu tiểu bạch kiểm vậy, khiến người ta không kìm được muốn trêu chọc v Thượng Quan Huyền Ngọc là thánh công tử nổi tiếng khắp 6 nước, sau chàng là thế lực đại nghĩa, tóm lại cũng là một kì tài văn chương, thao túng văn sĩ các nước bằng tài năng hoạt ngôn của mình. Thế mà khi gặp Ngâm Tuyết thì cũng chỉ biết đỏ mặt nói lắp trước sự vô sỉ của nàng Tiểu Ngọc Ngọc, ngươi thật là đáng yêu! Thế nào, suy nghĩ chút theo ta đi. Mỗi ngày ngươi sẽ được cơm no rượu say! Ấy thế mà chàng ta sau này chỉ muốn được nàng đem về phủ làm phu quân thật ấy chứ, thế mà lúc ấy thì cứ thẹn thùng, xấu hổ, báo hại mãi về sau mới được nàng tiếp nhận v Khi biết nàng là Nhữ Dương quận chúa tiếng xấu khắp nơi, chàng dường như khó tiếp nhận, nhưng lại không thể rời xa nàng. Huyền Ngọc thậm chí còn được ở bên Ngâm Tuyết lúc nàng trúng xuân dược, ăn được chút đậu hũ chiếm được chút tiện nghi của nàng nữa chứ =. Phải đến khi nhìn thấy nàng nhảy xuống vực, Huyền Ngọc mới biết cái gì là chết tâm, mới biết mình đã hiểu lầm nàng như thế nào, hối hận vì mình đã không nghe theo tiếng gọi của trái tim. Đạo nghĩa ra rả mà chàng thường hay nói cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Mất đi nàng, chàng không còn là thánh công tử hào quang bốn phía nữa, chỉ còn là một chàng trai rơi vào lưới tình trầm luân không thể thoát khỏi. Kể từ khi nàng ra đi, chàng chấp nhận sống cả đời cô đơn, dẫu bị mang danh phản bội với Hoa quốc, chàng cũng không tiếp nhận mối hôn sự với bất cứ ai khác. Ngươi nói nàng chết, ta không thể ở cùng nàng. Chính là cho dù không thể ở cùng một chỗ, ta cũng muốn một mực yêu nàng, nhớ tới nàng… Nàng chưa từng đi. Nàng vẫn một mực ở trong lòng ta, chiếm cứ lòng ta mãi mãi. Chàng biết, chỉ cần nàng còn sống, chàng sẽ không tiếc buông bỏ tất cả mọi thứ để ở bên nàng. Đại nghĩa gì đó, chàng cũng không cần. Chỉ cần nàng nói nàng yêu thích ta, nguyện ý cùng ta ở cùng một chỗ, ta sẽ vì nàng mà buông tha tất cả vinh quang trên người ta, tất cả hào quang, vui vẻ, chịu đựng cùng nàng rơi xuống bùn sâu, tuyệt đối không hối hận. Chính là nàng không có, nàng không hề nói gì… Khi gặp lại Ngâm Tuyết, chàng mừng rỡ đến thế nào, mặc kệ xung quanh bao người, chàng vẫn quyết ôm nàng trong thân nam trang vào lòng, khiến mọi người bàn tán, khiến hình tượng của chàng sụp đổ, chàng cũng chẳng quan tâm. Chàng một lòng muốn giữ nàng lại, một lòng muốn ở bên nàng. Tống Ngâm Tuyết, đừng đi, đừng rời xa ta. Dù cho nàng không thích, nhưng ta cũng nhất định phải đi theo nàng, không cho nàng rời đi. Ngâm Tuyết cũng thật sự có tình cảm thích thú với Huyền Ngọc, nếu không lần đầu gặp nhau đã không trêu chọc chàng như vậy. May mắn nhất của Huyền Ngọc chính là chàng cũng là nam nhân đầu tiên chính thức bái đường với Ngâm Tuyết, khiến mấy chàng kia tức nổ đom đóm mắt, nhất là Tịch Lương =. Khi nàng lên đường tiếp tục kế hoạch của mình, Huyền Ngọc một mực muốn đi cùng nàng, nhưng Ngâm Tuyết đã nói nàng không muốn kéo chàng vào bóng tối, mà muốn chàng ở nơi quang minh chính đại đợi nàng. Mình thấy một câu này thôi cũng thể hiện được tình cảm của Ngâm Tuyết đối với Huyền Ngọc, không muốn vì mình mà chàng bị kéo theo những âm mưu đen tối, muốn bảo vệ danh “thánh công tử” của chàng, muốn giữ cho chàng mãi mãi toả sáng như vậy. Hơi tội cho Huyền Ngọc, chàng với Lâm Phong là hai người cuối cùng được ăn thịt Ngâm Tuyết = Lâm Phong không biết xấu hổ suốt ngày rêu rao đòi hỏi còn Huyền Ngọc thì cứ xấu hổ mãi cơ. 8. Tịnh Mặc Lương Đây là nam nhân cuối cùng trong danh sách phu quân của nàng, cũng coi như là người chốt sổ danh sách v Thật sự là lúc Mặc Lương xuất hiện thì mình không thích lắm vì trai lạnh lùng có nhiều quá rồi nào thì Thư Ly nào thì Tử Sở, lại thêm một thằng cha mặt lạnh nữa. Mà cũng phải thôi vì hắn là thiên hạ đệ nhất sát thủ mà lị Mặc Lương nhận nhiệm vụ áp giải Ngâm Tuyết đi lĩnh tiền, chẳng ngờ trên đường lại động lòng với tên “nam tử” này, còn ở trước mặt hắn loã lồ đi tắm nữa chớ = Ai dè đưa đến nơi thì bỗng lòi ra một tên tiểu tử đẹp trai đến cứu nàng, lại còn rút trâm của nàng, lộ mái tóc yêu kiều, lộ thân phận nữ nhi. Tiểu tử ấy chính là Vô Song chứ ai v Vô Song còn không quên ở trước mặt tên “tình địch” kia hôn nàng, tuyên bố mình là phu quân của nàng, khiến Mặc Lương từ giây phút đó sinh thù với Vô Song, kể cả sau này “sống chung” với nhau cũng suốt ngày móc mỉa nhau = Mặc Lương cùng Minh Tịnh đều giỏi võ công, luôn là hai người ở bên bảo vệ Ngâm Tuyết. Đừng nhìn chàng ta lúc đầu lạnh lùng vậy thôi, sau này mới lộ rõ bản chất vô sỉ không thua kém Lâm Phong, cứ ở bên nàng là trí trá nghĩ trò ăn đậu hũ. Sau khi thấy tên trói gà không chặt Kỳ Nguyệt chiếm đoạt nàng hắn rất tức giận, bèn nghĩ kế lôi nàng vào rừng hầu hạ liền Với nhân vật này thì mình thấy Ngâm Tuyết cũng tin tưởng và có tình cảm với chàng, chàng cũng là “cây hài” của truyện, chuyên gây sự, bắt nạt Huyền Ngọc, cãi cọ với Vô Song, nói chung là làm cho cả nhà nháo nhào lên. Bất quá vì chàng xuất hiện cuối nên mình dành hết tình cảm cho mấy anh kia rồi, không quá nồng nhiệt với chàng nữa Nói chung, truyện này ổn nếu bạn muốn thử đổi vị đọc NP. Mấy tình huống “tranh sủng” cuối truyện cũng buồn cười, tên nào tên nấy nghĩ kế để chiếm mỹ nhân, đến Thư Ly không nhiễm bụi trần thế mà cũng bị bôi đen theo mấy tên sói già kia, đêm đêm gảy đàn thể hiện khát vọng với nàng = Khổ thân nhất Lâm Phong, mang tiếng phu quân cưới gả đàng hoàng mà chậm chân nhất, suốt ngày lải nhải bài ca đòi “phù chính” từ thiếp lên chính thất vô cùng mệt mỏi v Ngoài ra còn có tranh giành chính trị rồi thì tranh chấp giang hồ nữa, đều khá lôi cuốn, nhất là mấy đoạn nữ chính đánh nhau. Tóm lại, mình thấy truyện có độ giải trí cao, mình khá thích, dù văn phong nhiều khi hơi non nớt, có nhiều đoạn không biết tác giả hay editor đặt tên không đồng nhất nữa. Nói chung truyện còn sạn nhưng mình vẫn thấy khá thích, định chấm mà thôi nâng lên 1 chút. Rate 4/5
ngồi hưởng 8 chồng